Dương Hạo đã có được sự công nhận của Sinh Mệnh đại đạo, nhưng với nền tảng của Sinh Mệnh đại đạo còn xa mới có được sự công nhận của Sinh Mệnh thiên đạo, đúng lúc này, ấn ký của Sinh Mệnh thiên đạo mà Sa Hâm đại lưu lại trong cơ thể Dương Hạo bùng nổ. Dương Hạo nắm bắt thời cơ quyết định, lấy mấy chục triệu tinh thạch Đạo Văn vừa mới có được ra, không ngừng dung hợp đại đạo chi lực vào trong cơ thể, bổ sung Sinh Mệnh đại đạo.
Mặc dù Dương Hạo vẫn chưa thể tu thành Sinh Mệnh thiên đạo, nhưng sự ngưng tụ của Sinh Mệnh bản nguyên đã khiến Dương Hạo rất hài lòng, hiện tại khí tức Sinh Mệnh của y đã dồi dào, ngay cả Khô Nguyên Thiên Quân cũng vô cùng chấn động.
Thậm chí Dương Hạo cảm thấy mình chỉ cách cảnh giới Thiên Quân còn một bước, trong cơ thể ẩn chứa năm loại đại đạo, năm loại đại đạo phối hợp với nhau, thêm vào đó Sinh Mệnh thiên đạo đứng giữa điều phối, không ngừng sản sinh. Nhưng Dương Hạo nghĩ đến lời nguyền mà tên Đại Đế của tộc Lân Giáp lưu lại trong cơ thể khi ở trên Phi Viêm Tinh, sắc mặt y không khỏi càng thêm khó coi.
Lúc này, Khô Nguyên Thiên Quân nói: “Ta nhận lệnh của Đại Đế bảo vệ bên cạnh, ngươi đã thoát khỏi nguy hiểm, ta cũng không ở đây nữa”, nói xong, bóng người lóe lên một cái biến mất trong không trung.
Dương Hạo nhìn nơi Khô Nguyên Thiên Quân biến mất, lời nguyền đó giống như một cái gai bị nghẹn trong cổ họng, luôn uy hiếp Dương Hạo, cho dù Dương Hạo là một thí quân giả, cho dù Dương Hạo có thể chiến đấu với Thiên Quân cao cấp, thậm chí có thể giết chết được Thiên Quân cao cấp.
Nhưng Đại Đế vẫn luôn là Đại Đế, khoảng cách về cảnh giới không thể được bổ sung bằng sức chiến đấu. Đừng quên, cho dù sức chiến đấu của Dương Hạo mạnh đến đâu, nhưng y cũng chỉ là cảnh giới Linh Kiếp, lời nguyền bây giờ của Đại Đế, Dương Hạo cũng đành bất lực.
Đúng lúc này, giọng nói như có như không của Khô Nguyên Thiên Quân vang lên bên tai Dương Hạo: “Đại Đế đã biết chuyện của ngươi, Đại Đế căn dặn ngươi không nên tùy ý thử nghiệm niết bàn, ngài ấy sẽ tìm cách giải quyết về chuyện lời nguyền cho ngươi, sau khi giúp ngươi giải quyết, mau chóng vào Đế Viện để tu hành”.
Dương Hạo nghe xong lời này mới dần dần cảm thấy nhẹ nhõm, với phương pháp của Tam Kiếp Đại Đế, y tin chắc lời nguyền của Đại Đế tộc Lân Giáp sẽ không thành vấn đề. Dù sao Tam Kiếp Đại Đế đã nổi danh rất nhiều năm, thực lực còn mạnh hơn cả Sa Hâm đại đế.
Tam Kiếp Đại Đế nổi tiếng với danh xưng Lôi Điện thiên đạo, trong truyền thuyết, Tam Kiếp Đại Đế đã sống sót qua vô số kiếp nạn trong cuộc đời mới trở thành Đại Đế, sau mỗi lần trải qua kiếp nạn, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều. Dương Hạo vừa mới vượt qua cuộc tuyển chọn của Đế Viện tam kiếp, y tin Tam Kiếp Đại Đế cũng sẽ giúp mình vượt qua cửa ải khó khăn.
Một nhóm bốn người thong thả bay đến Đế Viện. Tam Mục và Bát Túc là người hầu của Dương Hạo, không bị cấm đi vào Đế Viện, nhưng Thôi Tử Ngọc không phải là đệ tử của Đế Viện, cũng không phải là người hầu của Dương Hạo, vì vậy đành phải trở về nhà của nhà họ Thôi một mình.
Đế Viện nằm ở trung tâm của Tam Kiếp Đế Thành, bao quanh Tam Kiếp Đế Cung. Không giống như Tam Kiếp Đế Cung nguy nga, Đế Viện chỉ là một ngôi nhà tranh mà thôi, nhưng Tam Kiếp Đại Đế lại dành phần lớn thời gian để tĩnh tâm tu hành trong Đế Viện. Người bình thường trong Đế Thành chỉ biết Đế Viện là nơi bảo vệ an toàn cho Đế Cung, nhưng người trong tông tộc môn phái đều biết Đế Viện mới là trung tâm của Tam Kiếp Đế Thành.
Minh Lôi Thiên Quân là chiến tướng thứ sáu dưới quyền Tam Kiếp Đại Đế, cùng địa vị với chiến tướng đứng đầu không ưng chi thủ Bố Y Sơn, chiến tướng thứ ba Chuyển Không đại đạo Cơ Trạc Thiên Quân, chiến tướng thứ năm là Thiên Ấn đại đạo Xích Hiệt Thiên Quân.