Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khi sử dụng ẩn hình để đưa đám người tộc Lân Giáp này đến, Cao Minh Thu không ngờ lại có thể nhìn thấy Cỏ Băng Lăng Vương, thứ có tác dụng ngay lập tức đối với Tung Mục của hắn, trong vùng hoang dã, đây chính là một món hời ngoài mong đợi.  

 

Tất nhiên, Cao Minh Thu cũng có một phương pháp thứ hai, đó là sức mạnh của tâm thần của chính mình.  

 

Chỉ là sẽ mất một thời gian dài để sức mạnh tâm thần kích thích khả năng ẩn hình của Tung Mục, bây giờ không phải lo lắng về Thu Nhi, Cao Minh Thu hoàn toàn có thể khôi phục sức mạnh của tâm thần, hắn cũng có thể nhận được sự hỗ trợ của Thu Nhi.  

 

Không chỉ muốn quay trở lại tộc Lân Giáp, Thu Nhi còn không muốn ở lại nơi nguy hiểm như đất hoang đại vực này lâu, việc của Cao Minh Thu chính là việc của Thu Nhi, hắn tin chắc Thu Nhi sẽ dốc toàn lực để giúp đỡ dự định của hắn.  

 

Lý do tại sao Cao Minh Thu muốn khôi phục năng lực của Tung Mục càng sớm càng tốt là vì Tung Mục cũng hạn chế sự phát huy năng lượng của hắn, dù sao thì bây giờ hắn đã có trong tay cơ thể này, hắn dùng cơ thể này để tu luyện, và hắn cũng phải chịu sự đặc biệt của cơ thể này.  

 

Tung Mục là một bộ phận cực kỳ quan trọng trong cơ thể này, thậm chí là điểm mấu chốt, nếu không khôi phục Tung Mục càng sớm càng tốt, khả năng chiến đấu liên tục của hắn chắc chắn sẽ không đủ, mà bây giờ nếu hắn chỉ sử dụng sức mạnh của tinh thần, hắn sẽ bị đánh bại do không có sức mạnh của tâm thần và tinh thần, làm giảm đáng kể khả năng chiến đấu của hắn.  

 

Suy nghĩ của Cao Minh Thu như nào, đám người tộc Lân Giáp này đương nhiên không thể nào hiểu được, họ chỉ biết rằng lần này Cao Minh Thu vô cùng hào phóng, đã miễn trừ cho tội lỗi của họ, chịu mọi tội lỗi, vì vậy họ đã hô to vạn tuế, mỗi người đều chuẩn bị lên đường.  

 

Cao Minh Thu quay lại vương trướng, nhưng hắn không khỏi choáng váng.  

 

Bởi vì hắn nhìn thấy một người, hắn sững sờ và nhanh chóng hiểu ra thân phận của người trước mặt, Tạ Anh Quân! Đệ tử của Phong Đế!  

 

Vốn dĩ Cao Minh Thu muốn tìm Tạ Anh Quân, muốn rời đi thì phải thông báo cho Phong Đế, sự xuất hiện của Tạ Anh Quân rất quan trọng.  

 

Nhưng khi nhìn thấy Tạ Anh Quân ngồi trên chủ tọa của mình, Cao Minh Thu không khỏi thầm tức giận, hắn lạnh lùng nói: "Tạ Anh Quân, ngươi làm cái gì thế, ngươi dám ngồi lên ghế của Điện Hạ, còn biết chút cấp bậc lễ nghĩa gì không hả?"  

 

Tạ Anh Quân cười nói: "Nếu là ngươi trước kia, ta không dám, nhưng đáng tiếc giờ ngươi cũng chỉ giống như chó mất chủ, ta muốn đối phó với ngươi thế nào cũng được!"  

 

“Ngươi chỉ là một con chó dưới quyền của Phong Đế, sao ngươi dám nói chuyện với ta như vậy?”, giọng nói của Cao Minh Thu lạnh như băng, hắn tự hỏi làm sao Tạ Anh Quân lại có thể tùy tiện với hắn như vậy.  

 

“Haha, Điện Hạ, nếu ta giết ngươi ở đây, thì sẽ như thế nào nhỉ?”, Tạ Anh Quân cười lớn.  

 

“Ngươi có cái gan đó à?”, Cao Minh Thu lạnh lùng nói: “Ta với ngươi hình như cũng chẳng có thù oán lớn đến vậy?”  

 

“Hahaha, đương nhiên ngươi sẽ không cảm thấy như vậy, nhưng ta thì có!”, Tạ Anh Quân không khỏi lộ ra sát ý lạnh lùng trong mắt: “Cao Điện Hạ, còn nhớ ta đã tới gặp ngươi ba lần rồi, thái độ của ngươi đối với ta như nào? Kiểu từ trên cao nhìn xuống, coi ta như cỏ rác đó, cả đời này ta cũng không quên".  

 

Cao Minh Thu sững sờ một lúc, sau đó hắn mới hiểu tại sao Tạ Anh Quân lại có thái độ như vậy với mình, hóa ra là Tạ Anh Quân ghét hắn vì thái độ của hắn!

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK