Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Sức mạnh đạo pháp trưởng thành, linh hồn ngưng kết, Kim Nham Chi Thân tráng kiện. Chỉ trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trải qua chín lần oanh kích của con mắt số kiếp, y vẫn hoàn thành được chín lần biến hoá.  

 

“Rầm!”, mãi tới khoảnh khắc bản thân đạt tới cực hạn, Dương Hạo mạnh mẽ bộc phát ra toàn bộ năng lượng và sức mạnh đạo pháp tích luỹ bên trong cơ thể, hoàn toàn né được ba mắt số kiếp kia.  

 

“Ta nói rồi, trời muốn diệt ta cũng không được”, nhìn năng lượng số kiếp dần biến mất trên bầu trời, hai mắt Dương Hạo loé lên ánh sáng cực kỳ sắc bén.  

 

“Soạt!”, đợi tới khi năng lượng số kiếp tản đi, lúc bầu trời chằng chịt mây đen khôi phục lại ánh sáng mặt trời, thân hình của Dương Hạo đã biến mất về phía con đường dẫn tới Thiên Thành.  

 

Trong một động sâu bên dưới Bách Phong, sau khi y đáp đất thì nhanh chóng lựa chọn một con đường rồi bay về phía trước, hơn nửa tiếng đồng hồ đã rời xa khỏi mảnh đất rắc rối đó.  

 

Đối với y mà nói, càng chói mắt thì càng dễ khiến cho người ta thèm muốn. Những Thiên Quân đuổi theo chiến hạm Trấn Linh, không một ai dễ động vào. Nếu như bọn họ nghe được thông tin từ đám tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp kia truyền ra, bản thân vượt qua được ba mắt số kiếp, vậy thì rắc rối mà y phải đối diện sẽ chỉ càng lớn hơn.  

 

“Rầm!”  

 

“Rầm!”, sau khi Dương Hạo rời đi, trên đường tới Thiên Thành đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng bạo loạn.  

 

Trên thực tế thì y có phần lo lắng thái quá, những tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp chứng kiến y vượt qua số kiếp, ai nấy cũng đều phải đi qua con đường dẫn tới Thiên Thành. Cả chặng đường chém chém giết giết, muốn tiến vào Thiên Thành, có được truyền thừa nên không nói năng gì về việc y rời đi.  

 

Cả một trận vây khốn cực lớn, trước khi ba mắt số kiếp tản đi đã đi tới hồi kết. Rất nhiều Thiên Quân đều bận rộn truy kích chiến hạm Trấn Linh, thế nhưng sau nửa ngày thì bọn họ lại phát hiện ra sự truy đuổi của bản thân căn bản chẳng có tác dụng gì.  

 

Tốc độ của chiến hạm Trấn Linh quá đáng sợ, nháy mắt đã đi xa cả mấy trăm nghìn dặm. Dù bọn họ đều là cường giả Thiên Quân thì cũng còn lâu mới làm được tới đẳng cấp như thế.  

 

Thời gian trôi đi, những Thiên Quân đó lại lần lượt quay trở về vị trí của con đường dẫn tới Thiên Thành. Thế nhưng con đường dẫn tới Thiên Thành ở trong mắt bọn họ đi tới đâu cũng toàn là máu.  

 

Cả đám tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp hung hãn không sợ chết chém giết lẫn nhau. Họ lao vào nhau ở trong từng trận pháp, cái chết không ngừng nhân lên.  

 

Còn về Dương Hạo, lúc này y đang ở trong một tiểu viện bình dân thông thường. Ngồi xếp bằng bên trong sân vườn, trước mặt bày một bình rượu ngon và mấy món ăn từ thú rừng trên núi.  

 

Trải qua một kiếp nạn, đối với y mà nói, cảm giác yên tĩnh này cực kỳ trân quý. Nghĩ lại khoảnh khắc ba mắt số kiếp lao tới, y không ngờ bản thân còn có lúc thư thái như lúc này.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK