Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này, cậu mới hiểu được sự đoàn kết của Thiên Quân Môn. Cậu đã gặp ba người là Y Thắng Tuyết, Vũ Xuyên, và cả Lâu Nham này nữa. Cả ba đều không hề coi cậu là người ngoài, càng không có mưu mô tính toán gì.  

 

“Nếu đã vậy thì đệ vào thử xem. Ta sẽ ở ngoài trông chừng giúp đệ, nếu có chuyện gì thì hãy gọi ta, ta sẽ giúp đệ giải nguy”, Lâu Nham nói.  

 

“Đa tạ sư huynh!”, Dương Hạo đương nhiên sẽ không phụ lòng tốt của Lâu Nham.  

 

Cậu xoay người bước vào trong, đến trước lối vào đầy ánh lửa rực đỏ, cậu mới quay lại gật đầu với Lâu Nham rồi bước vào.  

 

“Ầm!”, khi cậu vừa bước vào, những ngọn lửa cuồng bạo xung quanh đột nhiên lao về phía cậu.  

 

Sau tiếng nổ lớn, Dương Hạo chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, lớp phòng ngự của Tiên Thiên Chi Nguyên bị ngọn lửa nóng bỏng hóa hơi. Nhiệt độ thiêu đốt ập đến cơ thể cậu trong nháy mắt.  

 

Lâu Nham đứng bên ngoài quan sát, vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh này, ngay lập tức định ra tay cứu giúp Dương Hạo, nhưng ngay sau đó, hắn đã thấy Dương Hạo ra hiệu, ngăn hắn lại.  

 

“Tên nhóc này”, Lâu Nham mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ khó tin.  

 

Trên người Dương Hạo tỏa ra một vầng ánh sáng vàng, ngọn lửa đỏ hồng quanh người cậu vây lấy ánh sáng vàng đó, nhưng không thể phá vỡ lớp phòng ngự.  

 

“Trận pháp tu luyện cơ thể?”, Lâu Nham nhoẻn miệng cười sau đó nói lớn.  

 

Hắn nói tiếp: “Không ngờ tên nhóc này lại có trận pháp tu luyện cơ thể lợi hại đến vậy. Dựa vào trận pháp tu luyện này, cậu ta có thể ở lại trong đây mấy ngày. Đợi đến lúc cạn kiệt sức lực rồi ra ngoài cũng không muộn”.  

 

Lâu Nham đã hoàn toàn yên tâm, nhưng để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hắn vẫn chọn ngồi khoanh gối ở cửa ra vào để giúp Dương Hạo hộ pháp.  

 

“Phù!”, nguyên khí Tiên Thiên tiêu tán, ngọn lửa ập tới khiến thần kinh Dương Hạo trở nên căng thẳng. May mà Kim Nham Chi Thân không làm cậu thất vọng, vẫn chống lại được ngọn lửa nóng rực kia.  

 

“Nhiệt độ trong này ít nhất cũng phải mấy chục nghìn độ. Mặc dù Kim Nham Chi Thân có thể chịu được, nhưng cũng không thể chịu đựng được quá lâu. Trừ phi, mình dùng cơ thể hấp thụ lửa trong này”, Dương Hạo thầm nói.  

 

 

 

Do tu luyện ma diễm, nên cậu cũng biết cách điều khiển ngọn lửa. Nhưng xét cho cùng, ma diễm là năng lượng hỏa diễm kèm trong huyết mạch, cho nên không thể so sánh với lửa xung quanh đây. Muốn khống chế nó thật không dễ dàng.  

 

Sau khi bình tĩnh lại, Dương Hạo quan sát không gian đầy lửa. Trong đây đầy những ngọn lửa lơ lửng, nhiệt độ cao một cách đáng sợ.  

 

Những ngọn lửa nối tiếp nhau trôi dạt khắp không gian như những con rắn trườn bò, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng vù vù.  

 

Bên trong, ngoại trừ cậu là người vừa đến, còn có ba người khác cùng tu luyện. Ba người này ngồi khoanh chân, trên người tỏa ra ánh sáng đỏ.  

 

Có một chàng trai trẻ tuấn tú, một người đàn ông trung niên gầy gò và một người đàn ông cường tráng, cả người đầy lông tóc, râu quai nón trên mặt rậm rạp.  

 

Ba người này đều có khí tức mạnh mẽ, thấp nhất là cảnh giới Tử Phủ nguyên anh. Cao nhất là người đàn ông cường tráng kia, khí tức trên người hắn ở cảnh giới Tử Phủ pháp tương, mạnh mẽ như khí thế của nhất tôn Kim Cang.  

 

Lúc cậu nhìn về phía ba người họ, ba người cũng mở trừng mắt liếc nhìn cậu. Sau khi cảm nhận được cảnh giới của cậu, ba người họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc.  



“Dương Hạo bái kiến ba vị sư huynh”, Dương Hạo mỉm cười rồi tìm một góc khoanh chân quỳ gối xuống. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK