“Tiểu tử, ngươi quá ngông cuồng!”, một chiến thần Kim Giáp hét lớn: “Chiến vương Xích Giáp nghe lệnh, giết tên tiểu tử này cho ta!”
Ánh mắt của mười một chiến vương Xích Giáp đều tỏ ra tức giận, vừa rồi Dương Hạo giết huynh đệ của bọn chúng, bọn chúng vốn dĩ đã muốn báo thù, nghe thấy mệnh lệnh hạ xuống, bọn chúng đều đồng loạt rống lên, từng cơn lốc màu đỏ thẫm quét về phía Dương Hạo với sức mạnh đủ để xé nát không gian.
“Đến hết đi!”, trên mặt Dương Hạo lộ ra một tia giễu cợt, khi còn ở Phi Viêm Tinh, Dương Hạo và đám chiến vương này đã từng giao đấu, y biết rõ điểm yếu của bọn chúng là gì.
Điểm yếu chính là ngực phải! Tim của con người nằm ở bên ngực trái nhưng loài tộc Lân Giáp này thì hoàn toàn ngược lại, ngực phải là tim, đây chính là điểm chí mạng của chúng.
Cho dù là chiến thần Kim Giáp hay chiến hoàng Tử Giáp đều như vậy.
Khi Dương Hạo lần đầu tiên chiến đấu với chiến vương Xích Giáp, lực tâm thần và kiếm đạo cùng kết hợp nhưng vẫn không thể khiến chiến vương Xích Giáp lâm vào thế yếu là vì khi đó thực lực của y chưa đủ.
Nhưng bây giờ Dương Hạo đã đủ rồi!
Những chiến vương Xích Giáp này cũng nhìn ra sức chiến đấu của Dương Hạo rất mạnh, vì vậy vừa lên đã liên thủ, thực lực tương đương với một chiến thần Kim Giáp.
Chiến vương Xích Giáp có phương thức tấn công riêng, cùng với tiếng gầm phẫn nộ, từng cơn cuồng phong màu đỏ thẫm phóng ra từ cơ thể của chúng, sát khí ngút trời, lao thẳng về phía Dương Hạo.
“Lại là chiêu này à?”, trong mắt Dương Hạo không khỏi lộ ra một tia khinh thường, hoàn toàn không cần sử dụng Tử Thần Kiếm, cơ thể của y đứng im bất động, chờ đợi đòn tấn công của đối thủ lên cơ thể mình, khí đại đạo xoay tròn quanh than, những tia sáng bạch kim tạo thành một kết giới dày đặc, khiến cho cơ thể y không phải chịu bất kỳ đòn tấn công nào, thần sắc vẫn như bình thường.
Tất cả chiến vương đồng loạt rống lên, ánh sáng đỏ thẫm càng trở nên tập trung và đáng sợ, đến sa mạc ở xung quanh cũng không thể xuyên qua, nhưng trên người Dương Hạo vẫn không có chút thương tổn nào, nét mặt vẫn vô cùng bình tĩnh và thoải mái.
“Đủ chưa?”, Dương Hạo nhẹ giọng nói: “Vậy thì tới lượt ta”.
Loài người này sao lại có sức mạnh đáng sợ như vậy, bản thân rõ là một chiến vương Xích Giáp, nhưng không thể nào đánh trúng hắn được, đối phương giống như một tảng đá, đánh thế nào cũng không vỡ!
Mười một chiến vương Xích Giáp đều cảm thấy sợ hãi trong long, nhưng bọn chúng muốn rút lui cũng không được nữa rồi. Bởi vì bọn chúng biết rằng, nếu như bọn chúng rút lui, nhất định sẽ bị thanh niên trẻ tuổi lợi hại này thừa lúc sơ hở chui vào. Vì vậy bọn chúng chỉ đành dồn lực chuẩn bị, chờ đợi đòn tấn công của đối phương rồi tính tiếp.
Một tiếng động lớn vang lên, ánh sáng vàng quanh cơ thể Dương Hạo dâng trào, đại đạo trọng lực tràn ra khắp nơi, khiến cho những chiến vương Xích Giáp này đều không thể phản kháng, cơ thể nặng nề bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất.
“Lợi hại quá!”, năm chiến thần Kim Giáp không khỏi hít sâu một hơi, đến lúc này bọn chúng mới biết Dương Hạo mạnh đến mức nào, chỉ cần một chiêu, y đã đánh bại mười một chiến vương Xích Giáp, bản thân chúng làm sao có bản lĩnh này được chứ?
“Thực lực của các hạ thực quá mạnh mẽ, không biết có lai lịch như thế nào, bọn ta có thể biết được không?”, chiến thần Kim Giáp kia vội vàng chắp tay lại, sức mạnh vượt trội của Dương Hạo đã khiến hắn rất kính nể, nếu không hắn cũng sẽ không tỏ ra khép nép như vậy.