Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Hạo nhìn vào kiệt tác của mình, không nhịn được cười. Đỗ Diệu lúc này đã được thay da đổi thịt, chắc chắn không có ai nhận ra hắn nữa. Vì Dương Hạo đã dùng trận pháp dịch dung, biến tên khốn này thành một người phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ vô cùng xấu xí.  

 

Đỗ Diệu nhìn vẻ mặt kỳ quái của Dương Hạo, trong lòng lập tức tràn đầy nghi hoặc. Cách đó không xa có một cái hồ nhỏ, hắn qua xem thử liền sợ hãi ngồi phịch xuống đất.  

 

“Mẹ nó, ta chưa từng thấy người phụ nữ nào xấu xí như thế này! Dương huynh, đây là ai?”, vừa dứt lời, hắn liền nghĩ đến nụ cười lúc nãy của Dương Hạo, lập tức phản ứng lại.  

 

 

 

“Dương huynh, huynh giết ta luôn đi. Dáng vẻ tuấn tú của ta bị hủy hoại hết rồi!”, Đỗ Diệu đập ngực dậm chân, đau khổ hét lên.  

 

Dương Hạo mỉm cười, sau đó nghiêm túc nói: “Bọn họ sắp đuổi kịp rồi, nếu ngươi không muốn chết thì ngậm miệng lại cho ta”.  

 

Đỗ Diệu mím môi, không dám nói gì nữa. Đám người Dạ Tử Tiêu vô cùng nhanh nhạy, thực lực của bọn họ vượt xa hắn, có thể giết hắn đơn giản như giết một con kiến.   

 

“Bên kia có người!”  

 

“Qua xem thử đi!”, quả nhiên, Dương Hạo vừa nói xong, một đám người đã nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt.  

 

Đám người này sát khí nặng nề, chắc chắn là cao thủ trong đội Dạ Tử Tiêu và Vấn Đình Viêm. Sau khi tới nơi, bọn họ lập tức bao vây lấy Dương Hạo và Đỗ Diệu.  

 

Chỉ là khi bọn họ vừa bao vây, Dạ Tử Tiêu đã phất tay rồi dẫn sáu người của mình rời đi, vì hắn nhìn thoáng qua cũng đã biết hai người này không phải người mình tìm.  

 

Vấn Đình Viêm cũng phát hiện ra điều này, hắn liếc nhìn người phụ nữ xấu xí do Đỗ Diệu hóa thân, nhíu mày rồi dẫn người rời đi.  

 

“Không phải bọn họ, đi thôi!”, Sở Trần liếc nhìn rồi cũng nhanh chóng rời đi.  

 

Người cuối cùng đến là Tống Sơn, hắn liếc nhìn Dương Hạo và Đỗ Diệu, rồi dùng ánh mắt u ám nhìn chằm chằm vào Dương Hạo.  

 

“Dương Hạo? Tên đã giết Lục Uy của Chấp Pháp đường?”, Tống Sơn nhìn cậu chằm chằm rồi hỏi.  

 

“Sư huynh, chính là hắn, hắn chính là Dương Hạo”, một tên đứng phía sau tiến lên chỉ vào Dương Hạo.  

 

Đôi mắt của Tống Sơn hơi nheo lại, trong đó hiện lên sát khí. Sau đó hắn vẫy tay nói với người vừa nói phía sau: “Ngươi xử lý hắn đi. Chu Triết, chúng ta tiếp tục đuổi theo tên nhãi Du Phi”.  

 

Nói xong, hắn dẫn theo đám thuộc hạ rời đi. Hắn để lại bốn người để giết Dương Hạo.  

 

“Các ngươi muốn tự sát hay để bọn ta ra tay?”, một tên Tống Sơn để lại liếc nhìn Dương Hạo, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường.  

 

Theo hắn biết, Dương Hạo chỉ đạt cảnh giới Ngân Linh bước ba mà thôi. Còn bốn người bọn họ đều là cảnh giới Ngân Linh bước bốn. Cho dù Dương Hạo có thể giết được Lục Uy, cũng tuyệt đối không thể đánh bại bốn người bọn họ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK