“Cút!”, từng tiếng hét giận dữ của tu giả không ngừng vang lên, trên người một trăm ba mươi tám cường giả cảnh giới Linh Kiếp đều có một sợi xích.
Năng lượng bùng phát, sức mạnh đạo pháp nổ tung, nhưng cho dù họ vùng vẫy thế nào cũng không thể phá được sợi xích màu đỏ đó. Sợi xích đó chỉ to bằng cánh tay một đứa trẻ con, nhưng lại như một sợi dây thừng dài màu đỏ vô tận trói họ lại.
“Đây là bảo vật gì thế, tại sao lại hấp thụ đạo pháp?”
“Không, không thể nào, tôi là cảnh giới Linh Kiếp cấp ba, sao có thể bị trói chặt thế này?”
“Phá, phá, phá!”, nhóm tu giả cảnh giới Linh Kiếp này đều điên cả lên, họ liều mạng tấn công sợi xích trên người, nhưng cho dù họ tấn công thế nào cũng không thể phá được sợi xích kiên cố đó.
Không chỉ thế, sợi xích ngày càng siết chặt, đến khi cơ thể họ hoàn toàn cố định, không thể động đậy được.
“Không! Ông tổ, cứu con”.
“Sư tôn, cứu con!”
“Thiên Quân đại nhân, cứu mạng!”
“Ông nội, giúp cháu!”, từng cảnh giới Linh Kiếp đều gào lên kêu cứu, họ gào khàn cổ họng, từng đường dấu ấn bay ra từ trong linh hồn.
“Ầm!”, đúng lúc này, trên bầu trời xuất hiện một gương mặt người, sau đó một cánh tay cực lớn bao phủ từ trong đám mây, túm lấy từng sợi xích màu đỏ đó.
“Bùm!”, khoảnh khắc bàn tay đó túm lấy, sợi xích màu đỏ bỗng rung chuyển, sau đó năng lượng dồi dào tự động bật ngược trở lại hất tung cánh tay.
“Dừng tay!”, một đường đao quang ngàn dặm từ trên trời đánh xuống sợi xích.
“Ầm!”, trên sợi xích đó phát ra một lớp ánh sáng lạnh lẽo trói chặt đao quang đó, năng lượng khủng khiếp và sức mạnh của đạo cùng lúc xé toạc đao quang.
“Ầm!”
“Keng!”, mây gió trên trời đều thay đổi, sấm chớp ầm ầm, sức mạnh đạo pháp tung hoành, từng người xuất chúng ra tay, sự tấn công mạnh mẽ đó khiến những người xung quanh đều cảm thấy nghẹt thở.
Dương Hạo đứng ở giữa sợi xích màu đỏ, cảm nhận được từng luồng năng lượng và uy lực của trời cực kỳ đáng sợ, cũng run rẩy không thôi. Nhưng cậu không sợ những đòn tấn công đó, vì bản thân cậu đang ở trong chiến hạm Trấn Linh, dù đối phương là Thiên Quân, nếu không phải chân thân đến cũng không thể làm gì được cậu.
“Chết tiệt, là chiến hạm Trấn Linh”.
“Chiến hạm Trấn Linh?”
“Là chiến hạm Trấn Linh của Huyết Hải Kiếm Quân sao?”