Cậu thầm nghĩ đây chắc hẳn là vì cảnh giới của cậu quá thấp nên hồi ức đó không nhận cậu. Đợi sau khi cảnh giới của cậu được nâng cao, có lẽ ký ức mỏng manh này sẽ dung hợp vào trong linh hồn của cậu.
Rốt cuộc tàn thiên Ma Vương đến từ đâu thì Dương Hạo không biết. Ngôi mộ chôn cất cường giả Ma tộc đó đã biến thành cát bụi sau khi cậu chết rồi sống lại, nên cậu không cách nào hỏi được, nhưng cho dù có thể tu luyện, cậu cũng không quản nhiều đến thế.
Tàn thiên Ma Vương có thể khiến cậu không ngừng mạnh hơn, tốc độ tu hành cũng nhanh hơn trước rất nhiều, đây là cách tu luyện mà trước đây cậu luôn muốn.
“Chỉ là tàn thiên mà khủng khiếp đến thế, vậy bản hoàn chỉnh thì sao? Kiến thức bị thất truyền kinh thiên động địa như vậy e là ngay cả các ông trùm thời đại xưa cũng đều đỏ mắt mà trông ngóng nhỉ?”, Dương Hạo thầm nói.
Vạn Thế Ma Khí Quyết, ma khí bao phủ khắp mọi thời đại, giữa trời đất không thần không tiên, duy nhất chỉ có ma ý vĩnh hằng.
Quanh người Dương Hạo bỗng xuất hiện một vòng xoáy màu đen, vòng xoáy không ngừng nuốt chửng linh khí trời đất xung quanh, mười mét, một trăm mét, một ngàn mét, cứ thế lan ra ngoài, vô cùng mạnh mẽ.
“Ầm!”, xung quanh xuất hiện một luồng sáng đen, trong ánh sáng đen có màu đỏ máu khá nhạt, khí tức quỷ dị, năng lượng quỷ dị, lúc này Dương Hạo là một bậc ma quỷ.
“Vù vù!”, vòng xoáy nuốt chửng linh khí của đất trời đó cũng hình thành trong đan điền, sau đó linh khí trời đất nhanh chóng chuyển hóa thành ma khí chứa màu máu trong bóng tối.
Một giờ sau, hai giờ sau, thời gian chậm rãi trôi qua, ma khí trong cơ thể Dương Hạo ngày càng dày đặc, ngày càng tinh thuần, cánh cửa cảnh giới đó bỗng chốc sụp đổ.
“Ầm ầm!”, ma khí cuồn cuộn bùng nổ ra xung quanh, khí tức hung thần khủng khiếp ẩn chứa trong sự hùng mạnh, ma ý khiến người khác cảm thấy lạnh người đó kéo dài vô tận.
Đỗ Diệu đang ngồi thiền tu luyện bí thuật của phía đằng xa nhảy dựng lên, sau đó kinh ngạc nhìn Dương Hạo. Lúc nãy hắn có cảm giác mình như sắp bị nhấn chìm, như thể sẽ bị ma ý chèn ép bất cứ lúc nào.
“Đáng sợ quá, ma khí bất động của cậu Dương, chỉ là một luồng ma ý đã có thể giết một võ giả cấp thấp ở cảnh giới Ngân Linh”, nói rồi Đỗ Diệu tìm một nơi xa hơn để tu luyện.
“Cảnh giới Ngân Linh bước bốn”, khóe môi Dương Hạo nhếch lên, sau đó tiếp tục nuốt chửng linh khí trời đất quanh người. Cảnh giới được nâng lên làm cho vòng xoáy quanh người cậu càng thêm mạnh hơn, nuốt chửng linh khí trời đất ở cách đó hàng chục ngàn cây số.
Trong vô thức trận pháp ảo bắt đầu trở nên mỏng hơn, tầng sương mù đó dần trở nên rõ hơn, sau đó không gian xung quanh vây chặt lại, cũng dần hiện ra.