Và bây giờ thêm cả sự mê hoặc của Lôi Điện cửu trọng màu đỏ, hắn chắc chắn đã hiểu đánh người không bằng ra tay trước!
Suy cho cùng thì ngay từ đầu hai bên đã không cùng một chiến tuyến, Dương Hạo tiêu diệt đối thủ quan trọng như mình trước vì Lôi Điện cửu trọng thì cũng không có gì kỳ lạ?
Cao Minh Thu nhìn về phía Dương Hạo, nhưng trên mặt Dương Hạo lại không hề có sát khí, điều này khiến Cao Minh Thu âm thầm cảm thấy kỳ lạ, lẽ nào tên này không muốn giết mình, nhưng nếu mình có cơ hội thì chắc chắn sẽ cướp lấy Lôi Điện cửu trọng màu đỏ của y, lẽ nào y cảm thấy ta sẽ không động thủ, giống như Thu Nhi?
Dương Hạo nào có biết tên Cao Minh Thu này đã dấy lên nghi hoặc về mình, nhưng y biết mình muốn cười nhạo tên đa nghi Cao Minh Thu này.
“Thu Nhi, nếu đuổi hắn đi, vậy thì hắn đến nơi nào để dung thân? Vùng đất hoang đại vực này đầy rẫy nguy hiểm, với một hồn thể, cho dù lực tâm thần của hắn mạnh đến đâu cũng không thể chống lại được tình cảnh nguy hiểm như vậy, ta thấy Thu Nhi ngươi sẽ không tàn nhẫn như vậy đúng không?”, Dương Hạo nói: “Các ngươi như thế nào thì cũng coi như anh em ở kiếp này, đúng không?”
“Ai là anh em với hắn/ cô ta chứ?”, lần này, Thu Nhi và Cao Minh Thu gần như đồng thời lên tiếng, lộ rõ vẻ mặt bất mãn.
Dương Hạo mỉm cười, không cần nói gì cả, lẽ nào dáng vẻ của hai người bây giờ không giống một cặp anh em đang giận dỗi sao?
Thu Nhi và Cao Minh Thu đối mắt nhìn nhau, cũng cảm thấy có gì đó không đúng, mối quan hệ giữa họ ở thế giới của Minh Vương đều không ưa nhau, thậm chí còn có suy nghĩ tiêu diệt đối phương, nhưng cảm giác kỳ lạ này lại chưa từng có.
Chẳng lẽ sau khi tiến vào một cơ thể, nên hai bên đều buông bỏ địch ý, còn có tình cảm nam nữ, đúng thật là một trò đùa!
Trong lòng Thu Nhi và Cao Minh Thu đều hiểu rõ, đây chắc chắn không phải là tình cảm nam nữ, mà là tình cảm anh em như lời Dương Hạo nói, bởi vì họ chưa từng nghĩ đến sự xấu hổ gì đó khi dùng chung một cơ thể.
Thu Nhi luôn coi việc đuổi Cao Minh Thu ra khỏi cơ thể này làm mục tiêu cạnh tranh của mình, và Cao Minh Thu cũng vậy, nhưng nếu họ thực sự đuổi đối phương ra ngoài, họ đều nghĩ đến việc đối phương sẽ gặp nguy hiểm, Thu Nhi chỉ muốn nghe thấy Cao Minh Thu nói một tiếng chịu thua, như vậy cho dù cô ta để Cao Minh Thu sống trong cơ thể này cũng không có vấn đề gì.
Bây giờ bị Dương Hạo chỉ rõ ra khiến cho hai người này lộ ra vẻ kinh ngạc, dáng vẻ bây giờ của hai người họ thực sự rất giống một cặp anh em, sao lại trở thành như thế này chứ?
“Chẳng lẽ đây cũng là một trong những bí ẩn trong cơ thể con người?”, Thu Nhi thầm kinh ngạc trong lòng, cô ta thở gấp nói: “Dương Hạo, ý của ngươi là cho hắn ở lại trong cơ thể này sao?”
“Đương nhiên không phải”, Dương Hạo mỉm cười nói: “Ý của ta là nếu ngươi có thể tìm được cơ thể thích hợp, thì có thể rời khỏi cơ thể này, lẽ nào ngươi thật sự vừa ý với cơ thể này sao?
Lập tức khiến Thu Nhi dừng hỏi, nói thật ra, sở dĩ cô ta đi vào trong cơ thể này bây giờ là do Cửu trọng lôi kiếp gây ra, Thu Nhi không hề quan tâm đến cơ thể này.
Cơ thể của tộc Tung Mục đương nhiên có những điểm đặc biệt, điều này lại rất tốt đối với những người tu luyện như Cao Minh Thu, hệ thống tu luyện của Thu Nhi không có yêu cầu gì.
Bởi vì hệ thống tu luyện của Thu Nhi vốn dĩ là một loại tương đối đặc biệt, có thể nói việc tu luyện của cô ta là một chuyện đương nhiên.