Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thôi Trường Thanh sửng sốt, ông ta chưa từng thấy Tri Cơ Thiên Quân dễ nói chuyện như vậy, nhớ lại trước đây nhờ ông ấy giúp đỡ, lần đó phải bỏ ra không biết bao nhiêu bảo vật quý giá mới đả động được ông lão này.  

 

“Thứ gì?”, Dương Hạo cau mày, không biết vì sao, khi Tri Cơ Thiên Quân nhìn mình, y lập tức cảm thấy bị nhìn thấu.  

 

“Cậu truyền cho ta đạo sinh mệnh”, Tri Cơ Thiên Quân nói một câu, lập tức khiến Dương Hạo chấn động.  

 

Thôi Trường Thanh cũng kinh ngạc, không thể tin được nhìn Dương Hạo. Đạo sinh mệnh được mệnh danh là một trong tứ đại thiên đạo, rất khó lĩnh ngộ, không ngờ rằng cậu nhóc cảnh giới Linh Kiếp này lại có thể lĩnh ngộ được bí ẩn của sinh mệnh.  

 

Dương Hạo suy tư hồi lưu, sau đó chậm rãi gật đầu nói: “Ta có thể truyền cho ông đạo sinh mệnh, không để lại chút nào. Nhưng ông buộc phải lập lời thề, không được truyền cho bất kỳ ai. Còn nữa, ta truyền đạo cho ông, nếu không thể lĩnh ngộ vậy thì không thể trách ta được. Ông vẫn phải tìm được người mà ta muốn tìm”.  

 

“Không thành vấn đề”, Tri Cơ Thiên Quân mỉm cười, đôi mắt trũng sâu tràn ngập màu sắc tươi tắn.  

 

Suy tính thiên cơ, đây là một thủ đoạn phản nghịch, đương nhiên sẽ bị trời phạt, hình phạt này trực tiếp tiêu hao sinh mệnh của ông ấy.  

 

Bây giờ tuổi thọ của ông ấy đang duy trì ở mức mười năm. Nếu như không phải ông ấy liều mạng tìm kiếm những linh dược kéo dài tính mạng, e là sớm đã thành cây cỏ khô rồi.  

 

Nhưng một khi tu luyện đạo sinh mệnh thì không cần phải lo lắng vấn đề này, có thể tính toán thiên cơ không có giới hạn, cũng không phải lo lắng tinh khí sinh mệnh của mình bị cạn kiệt.  

 

“Trường Thanh, giúp ta chuẩn bị một nơi yên tĩnh. Ta phải thảo luận về đạo với cậu bạn này”, Tri Cơ quay đầu nói với Thôi Trường Thanh.  

 

Trên mặt lộ ra vẻ ngưỡng mộ, Thôi Trường Thanh quay người đi thu xếp ...  

 

Ba ngày sau, trong một tiểu viện vắng lặng, Dương Hạo chậm rãi đi ra, ở cửa, Tam Mục và Bát Túc canh giữ hai bên.  

 

“Chủ nhân”, thấy Dương Hạo nở nụ cười, bọn họ biết chủ nhân của mình đã có đáp án như ý muốn.  

 

Đúng, Dương Hạo đã có câu trả lời, nói cách khác, câu trả lời này không hoàn chỉnh, nhưng là đủ, bởi vì, Tô Nhã, Dương Kỳ, Dương Thanh Thanh đều vẫn còn sống.  

 

Tri Cơ Thiên Quân nói rằng sinh khí của ba người này rất mạnh, nhưng cụ thể ở chỗ nào, ông ấy không thể xem được. Xem ra nơi đó có cấm chế rất mạnh, che đậy thiên cơ, khiến ông ấy không cách nào tính toán được.  

 

“Chỉ cần còn sống, an toàn là được. Như vậy, ta có thể tòa tâm toàn ý lĩnh ngộ đạo. Sau đó hợp đạo, cuối cùng Niết Bàn”, Dương Hạo cười nói.  

 

Tuy nhiên, Dương Hạo biết mình vẫn còn thiếu một số thứ. Đầu tiên là tinh thạch Đạo Văn, trên người y chỉ có khoảng 13 triệu, con số này còn lâu mới đủ để y lĩnh hội được bất kỳ loại đại đạo nào trong tâm đạo.  

 

Hai loại đại đạo này, mỗi một loại đều cần lượng lớn tinh thạch Đạo Văn để bổ sung.  

 

“Trong tay còn một quyển huyết thư, thứ này khá tốt, còn có một cây cỏ Ám Nguyệt Cửu Tiêu, theo lời của Đàm Khinh Tinh, thứ này dường như không đơn giản”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK