Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Dương Hạo mỉm cười nhìn năm người bọn họ, sau đó nhìn Tô Nhã, tim lệch một nhịp. Cậu không phải người vô tình, trước khi rời khỏi học viện Linh Không, cậu cũng lờ mờ cảm nhận được tình cảm của Tô Nhã, nhưng cậu cũng đành bất lực.  

 

Tình rất nặng, giờ cậu không gánh nổi.  

 

“Dương Hạo”, Tô Nhã nở nụ cười, lập tức quyến rũ như hoa.  

 

Dương Hạo gật đầu, trên mặt có chút lãnh đạm. Vẻ mặt của cậu đột nhiên khiến Tô Nhã khựng lại, sau đó sắc mặt nhanh chóng trở nên ảm đạm.  

 

“Đồ vô tâm!”, Mang Thanh bên cạnh trừng mắt nhìn Dương Hạo với vẻ mặt khinh thường.  

 

Dương Hạo cười với cô ta mà không giải thích gì. Ánh mắt của cậu dừng lại ở trên mặt Tô Nhã trong chốc lát, rồi nói: "Sư tỷ Tô Nhã, hay là ở lại đây đi! Môi trường tu luyện ở đây tốt hơn nhiều so với học viện Linh Không”.  

 

Nghe được lời nói của Dương Hạo, Tô Nhã đột nhiên từ chán nản trở nên tươi tỉnh. Cô ấy ngẩng đầu, vui mừng nhìn Dương Hạo. Cậu ấy giữ mình lại, thế là có quan tâm mình rồi.  

 

“Ừ”, gật đầu, Tô Nhã cảm thấy mình tràn đầy hy vọng.  

 

Lắc đầu thở dài, Phù Nguyệt ở phía sau Tô Nhã nhẹ giọng nói: "Sư tỷ, tỷ hết thuốc chữa thật rồi. Muội không hiểu, tên này thật sự có sức hấp dẫn lớn như vậy sao?"  

 

Vừa dứt lời, liền nghĩ đến khí chất tiềm tàng Dương Hạo trong dãy núi Yêu Ma kia, cùng cảnh tượng chém đầu Phong Thiên Không, trong lòng không khỏi chấn động.  

 

Không thể phủ nhận rằng, sự kiêu ngạo độc đoán trên người anh chàng này quả thực là liều thuốc độc chết người đối với phụ nữ. Không quá lạ khi Tô Nhã bị nó mê hoặc.  

 

Dương Hạo quay đầu nhìn Hướng Ninh Phong nói: "Môn chủ, tôi muốn bọn họ ở lại”.  

 

Hướng Ninh Phong xua tay nói: "Cậu đã nói vậy rồi, ta còn có thể từ chối sao? Hơn nữa, thêm vài người vào Thiên Quân Môn thì cũng đâu có gì to tát”.  

 

“Cảm ơn môn chủ”, Dương Hạo cười với ông ta, sau đó hành lễ cảm ơn.  

 

“Môn chủ”, năm người Tô Nhã đều kinh ngạc, cường giả cảnh giới Linh Kiếp trước mắt này là môn chủ sao?  

 

Bắc Mang Xuyên phản ứng lại, nhìn Dương Hạo, trong lòng thầm nhủ: "Tên này thật sự có thể đi cùng môn chủ của Thiên Quân Môn à, thân phận của cậu ta ở Thiên Quân Môn là gì? Còn thái độ của môn chủ, như thể vô cùng bảo vệ cậu ta!"  

 

“Bái kiến môn chủ!”, năm người lần lượt hành lễ với vẻ mặt kính nể. Đối với bọn họ mà nói, cảnh giới Linh Kiếp quá xa vời, làm sao có thể coi thường tồn tại cường đại như vậy chứ?  

 

“Suỵt!”, đúng lúc này, những bóng người đột nhiên từ xa lao tới, với tốc độ khó tin, lao tới như cuồng phong.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK