Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một luồng nguyên khí Tiên Thiên khá mạnh dâng lên, khí thế cuồn cuộn đánh thẳng đến trước mặt người trung niên kia, ông ta sửng sốt, chân lảo đảo lùi về sau.  

 

“Tiên Thiên!”, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng hốt, người trung niên cũng cảm nhận được mối nguy hiểm, Tiên Thiên nhập môn quả thật mạnh hơn cảnh giới Kim Linh này của ông ta rất nhiều.  

 

Nhưng chủ nhân ở dưới võ đài không ra hiệu dừng lại, nếu bây giờ ông ta rút lui thì kết cục sẽ rất thảm hại, ông ta đã chứng kiến không ít những thủ đoạn của chủ nhân.  

 

“Chiến Kỳ, xuống đi!”, ngay lúc này một giọng nói vang lên khiến La Chiến Kỳ thở phào.  

 

Ông ta xoay người lại bước xuống võ đài, sau đó đi đến cạnh Bồng Lai, cúi đầu xuống cung kính chào người kia, sau đó nói: “Chủ nhân, Chiến Kỳ phụ sự kỳ vọng của chủ nhân, xin chủ nhân trách phạt”.  

 

Bồng Lai mỉm cười lắc đầu nói: “Không phải lỗi của ngươi, Tiên Thiên nhập môn không phải là người mà ngươi có thể đánh lại. Thực lực của người này cũng không thua kém ta là bao, ngươi mà đánh thì chỉ có chết thôi”.  

 

“Cảm ơn chủ nhân”, La Chiến Kỳ cung kính nói, sau đó lùi sang một bên.  

 

Bồng Lai híp mắt lạnh nhạt nhìn Ngô Huyền ở trên võ đài, ánh mắt gã lóe lên tia sáng, toát ra sát khí.  

 

“Soạt!”, ngay lúc này lại xuất hiện một bóng người trên võ đài.  

 

Cao Hổ nhìn Ngô Huyền, cười mỉa nói: “Ngô Huyền, một tên trộm cướp như ngươi mà cũng có tư cách làm gì tiểu thư Linh Lung à? Cao Hổ ta không hiểu tại sao một tên rác rưởi ngay cả dân thường cũng không bỏ qua lại còn mặt mũi xuất hiện trên võ đài”.  

 

Sắc mặt Ngô Huyền trở lên lạnh như băng, vẫn chính trực nói: “Cao Hổ, ta không cần phải dạy ngươi cách làm người đâu nhỉ, còn tiểu thư Linh Lung thì ta nhất định sẽ có được, nếu người không phục thì ra tay đi, xem ai mạnh ai yếu”.  

 

“Vậy thì được thôi”, ánh mắt Cao Hổ thay đổi, sau đó nguyên khí Tiên Thiên bùng phát, một cây đao lớn xuất hiện trong tay hắn, lưỡi đao sắc bén lóe lên ánh sáng.  

 

“Hừ!”, lạnh lùng hừ một tiếng, Ngô Huyền khẽ động ngón tay, một tia sáng màu đen xuất hiện trên đầu ngón tay ông ta, tia sáng màu đen này toát ra tà khí hung tợn.  

 

Cả hai người đã sẵn sàng đang đợi thời cơ để tấn công, khí thế mạnh mẽ và sát khí không ngừng va chạm vào nhau, Cao Hổ toát ra một luồng khí thế mạnh mẽ, còn Ngô Huyền lại là luồng khí tà ác hung hiểm, hai người giương cung bạt kiếm nhưng cũng ngang ngửa nhau.  

 

“Giết!”, Ngô Huyền tung ra đòn tấn công, ngón tay ông ta khẽ động, một tia sáng màu đen đánh đến trước mặt Cao Hổ, tốc độ nhanh như chớp.  

 

“Giết!”, thanh đao lớn của Cao Hổ hiện lên đao ảnh đầy trời, bóng đao đó ngay tức khắc phá vỡ luồng sáng màu đen của Ngô Huyền, sau đó bao phủ lấy Ngô Huyền.  



“Keng!”, một ngón tay như có sức mạnh và luồng khí cực kỳ đáng sợ, vũ khí của Ngô Huyền chính là ngón tay của ông ta, mỗi một luồng sáng đen ở ngón tay đều có thể đánh lùi sự sắc nhọn của Cao Hổ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK