Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Nghe Phù Nguyệt nói như vậy, sắc mặt Dương Hạo khẽ lay động. Cậu không nghi ngờ lời nha đầu này nói, bởi vì thế giới vốn dĩ như vậy, kẻ mạnh chính là trời.  

 

Tu luyện vô số cảnh giới, núi cao còn có núi cao hơn, một người có thể hủy diệt cả một thành trì, Dương Hạo tuyệt đối đồng ý.  

 

“Được rồi, đừng tranh cãi nữa. Nhìn đi, các trưởng lão đều ra rồi”, lúc này, Tô Nhã cắt ngang cuộc tranh cãi giữa Phù Nguyệt và Tô Khanh, tuy rằng cô muốn tiếp tục nghe những lời của Phù Nguyệt, nhưng bây giờ không phải lúc.  

 

“Uỳnh!”, một tiếng trống nặng nề bao phủ tất cả âm thanh, sau đó tiếng trống liên tiếp vang lên, dao động tiết tấu mạnh mẽ làm cho màng nhĩ đau đớn.  

 

"Tiếng trống vang lên, núi non chuyển động. Các đệ tử, hôm nay là kỳ kiểm tra đánh giá hàng năm. Mọi người đã sẵn sàng chưa?"  

 

“Giết!”  

 

“Giết!”  

 

“Giết!”, hét lên ba tiếng, âm thanh vang động, bao phủ cả tiếng trống dồn dập. Hào quang của tất cả đệ tử bộc phát, làm lu mờ mọi thứ.

 

Đoàn linh khí ngưng tụ xộc ra, cho dù là cảnh giới Kim Linh, thậm chí là cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cũng chưa chắc đã tiếp được. Khí thế, đương nhiên cũng như vậy, thực lực của một người tuy yếu, nhưng khí thế của mấy trăm nghìn người như này nhất định không phải là thứ mà các cao thủ bình thường có thể đọ lại được.  

 

Trên đài cao, sắc mặt của bốn vị trưởng lão đều mang theo tia sáng đỏ. Đây là đệ tử của Học viện Linh Không, là những người đứng đầu, họ đương nhiên tự hào về điều đó.  

 

Đại trưởng lão Phong Thiên Không, nhị trưởng lão Tiết Lâm Du, tam trưởng lão Thiết Đằng, tứ trưởng lão Thư Bất Thanh, chưởng giáo Vân Du ở bên ngoài, chưởng giáo chấp pháp bế quan quanh năm, vì vậy bây giờ bốn người họ phụ trách học viện Linh Không.  

 

Nhưng cho dù như vậy, trong học viện Linh Không vẫn tồn tại một số nhân vật vô hình, như lão Hoắc và lão Ninh, thực lực của bọn họ thâm sâu khó đoán, cho dù là đại trưởng lão cũng không dám khiêu khích bọn họ.  

 

Phong Thiên Không nhìn lướt qua đám đệ tử bên dưới, giọng nói hùng hồn: “Theo quy định và quy trình đánh giá của những năm trước, mọi người chuẩn bị tiến vào dãy núi Yêu Ma”.  

 

“Lệnh Yêu Ma!”, một cái phất tay, mấy người đi ra phía sau đại trưởng lão, đi tới trước mặt đám đệ tử, lấy ra hai bọc cực lớn.  

 

“Lạch cạch!”, cái bọc được đổ ra, tất cả các lệnh bài bên trong đều tỏa ra ánh sáng đen, đó chính là lệnh Yêu Ma.  

 

Lệnh Yêu Ma này được cho là đã được tinh luyện bởi những tu giả mạnh mẽ của học viện. Thứ này có thể hấp thụ linh hồn của yêu ma, rất thích hợp để đánh giá đệ tử.  

 

“Hãy trém Yêu Ma!”, Phong Thiên Không lại hét lên một tiếng, sau đó cùng với ba trưởng lão tỏa ra một nguồn năng lượng uy nghiêm, đập vào tấm bia đá cực lớn ở trong sân.  

 

“Ầm!”, tấm bia đá rung lên, sau đó một dòng phù văn xuất hiện, theo sau là số thứ tự của lệnh Yêu Ma. Phía sau một số thứ tự đều có thêm một số 0.  

 

Sau khi có được lệnh Yêu Ma, chỉ có một số thứ tự, không ai biết số thứ tự của bạn, chỉ có bản thân bạn biết rõ. Làm như vậy là vì công bằng và công minh.  

 

Bằng cách săn và giết yêu ma, hấp thụ tinh hồn của yêu ma vào trong lệnh Yêu Ma, tất cả các đệ tử có thể đổi lấy một số tài nguyên và bảo vật nhất định. Tinh hồn càng nhiều càng mạnh, chiến lợi phẩm đổi được cũng sẽ càng nhiều.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK