Tư Mã Băng: "Tùy ngươi!" , trong lòng ông ta không khỏi cười lạnh, còn chưa trở thành đệ tử thân truyền của điện chủ mà đã dám kiêu ngạo như vậy, còn chất vấn nghi ngờ lão phu, nếu không dạy cho ngươi một bài học thì ngươi lại nghĩ lão phu dễ tính.
Từ Anh thấy vậy thầm nghĩ, coi như tên Tư Mã Băng này biết thức thời, ông ta mỉm cười nói: "Tư Mã huynh, lần này tộc Lân Giáp đã xâm phạm thế giới Phong Vũ ta, các vị Đại Đế đã xuất phát đi phòng ngự kẻ địch bảo vệ lãnh thổ, bọn ta cũng phải chuẩn bị biện pháp, nhỡ đâu lãnh thổ bị tộc Lân Giáp chiếm đóng thì không biết điện Thiên Nhất chuẩn bị phái vị đại đế dưới quyền nào?"
Tư Mã Băng nghĩ thầm trong lòng, bớt tranh cãi với lão phu đi, các ngươi hiểu rất rõ về những hành động của điện Thiên Nhất ta như vậy, lẽ nào các ngươi không biết ta có ý định chú tâm vào Phong Thành sao? Ngươi giả vờ hồ đồ, ta cũng không thèm vạch trần ngươi.
"Ngươi thấy Phong Thành thế nào?" , Tư Mã Băng không hề do dự nói.
"Nếu các ngươi đưa ra quyết định này, vậy thì ngày điện Thiên Nhất diệt vong không xa nữa đâu!" , Từ Anh lắc đầu và nói: "Người như Phong Đế xảo quyệt đa nghi, bản chất đê tiện, nếu các ngươi tiến vào Phong Thành, muốn có được sự che chở của ông ta thì sẽ dẫn đến kết cục tan đàn xẻ nghé, khiến cho điện Thiên Nhất bị phá hủy!"
Tư Mã Băng không cho là như vậy nói: "Vậy ngươi nói xem bọn ta nên đi đâu?"
"Cần gì phải hỏi nhiều? Đương nhiên là nơi ở của Tam Kiếp Đại Đế" , Từ Anh không chút do dự nói: "Nếu không có sự chỉ điểm của Tam Kiếp Đại Đế, thì Phong Đế không thể trở thành Đế, mà thay vào đó lại đánh lén Tam Kiếp Đại Đế, mọi người đều cho rằng chắc chắn Tam Kiếp Đại Đế sẽ nổi giận, nhưng Tam Kiếp Đại Đế lại đề cao đại cục, không thực hiện bất kỳ hình phạt nào. Sự rộng lượng như vậy sẽ không làm mất đi sự cao quý, nếu chúng ta đi tới chỗ của Tam Kiếp Đại Đế, chắc chắn chúng ta sẽ có kết quả tốt" .
Tư Mã Băng gật đầu nói: "Từ huynh nói có lý, ta sẽ trở về bẩm báo điện chủ để suy tính kỹ càng" .
Từ Anh nói: "Tạm biệt" .
Ông ta lập tức đưa nhóm người Đàm Chấn, Triệu Phong nghênh ngang rời đi, ngay cả Tiêu Tâm cũng không thắc mắc về quyết định của ông ta.
Trong lòng Tiêu Tâm hiểu rõ, mặc dù hai bên thỏa thuận không nhắc tới mình, nhưng trên thực tế điện Thiên Nhất và núi Cổ La đều đã rút lui, mình cũng không thể đi đến Thiên Thành.
Tuy nhiên, có thể khiến cho điện Thiên Nhất rút lui, có thể nói rằng mình không hổ thẹn với Thiên Thành, vì vậy Tiêu Tâm vẫn chưa kiên trì muốn đi đến Thiên Thành.
Điện Thiên Nhất gióng trống khua chiêng tới đây, nhưng ngay cả bốn đại đệ tử cũng đều bị ép trở về, đương nhiên sắc mặt ai nấy cũng không được tốt, không chỉ một mình Văn Tĩnh cảm thấy tức giận.
"Nhị trưởng lão, ông thật sự muốn thuyết phục điện chủ từ bỏ ân oán báo thù Tam Kiếp Đại Đế sao?" , Ngô Ngọc thăm dò hỏi.
"Chắc chắn điện chủ sẽ bác bỏ quyết định này, ta nói cũng không có tác dụng gì" , Tư Mã Băng thở dài nói: "Văn Thương là vận mệnh của ngài ấy, bây giờ Văn Thương đã chết trong tay Dương Hạo, Dương Hạo đã tiến vào Đế Viện nâng cao tu vi, đương nhiên có được sự che chở của Tam Kiếp Đại Đế, sao điện Thiên Nhất lại có thể rơi vào tay của Tam Kiếp Đại Đế?"
Thiên Thành thân mình còn lo chưa xong, đương nhiên ông ta sẽ không vì Thiên Thành mà làm kinh động đến hai thế lực lớn dưới quyền Đế Thành, và ông ta cũng không biết sự đọ sức như vậy không chỉ có kết cục này.