Năm thứ nhất, chưa đầy mười một tháng, Phù Kình đã niết bàn thành công, đạt được cảnh giới Thiên Quân. Hai năm sau, Ngưu Đằng cũng đột phá trở thành Thiên Quân.
Sau đó đến Du Huyền, cuối cùng là Lãnh Lăng. Bốn người lần lượt trở thành Thiên Quân, Thiên Thành cuối cùng cũng có tu giả Thiên Quân của riêng mình, thực lực cũng vượt qua một cấp bậc.
Ngoài ra, số lượng tu giả cảnh giới Linh Kiếp đã vượt xa con số trăm người trước đây, lên tới hơn ba nghìn sáu trăm người. Đây chắc chắn là sức mạnh khổng lồ không thể coi thường.
Ngoài hàng nghìn cảnh giới Linh Kiếp, những đệ tử còn lại của Thiên Thành đều đạt cấp độ cảnh giới Tử Phủ. Có hơn bốn mươi nghìn người đạt cảnh giới Tử Phủ. Bọn họ đều có tiềm lực mạnh mẽ, đột phá Linh Kiếp không có gì to tát. Hơn thế nữa, mỗi người bọn họ đều có khả năng đạt đến cảnh giới Thiên Quân.
“Vụt!”
Trong mắt Dương Hạo lóe lên hai đạo kiếm quang màu tím.
Trong sáu năm qua, y luôn lĩnh ngộ sức mạnh của lôi điện. Cuối cùng, ở năm thứ tư, y đã lĩnh ngộ được tia lôi điện đầu tiên. Sau đó thông qua Tâm Thần của kiếm Tử Thần, từng bước củng cố lôi điện chi đạo của mình.
Đến hôm nay, cuối cùng lôi điện chi đạo cũng đã ổn định. Lúc trước, trong tay y có rất nhiều tinh thạch Đạo Văn. Nhưng bây giờ, đã tiêu hết 90% tinh thạch Đạo Văn rồi.
Uy lực của lôi điện cần rất nhiều tinh thạch Đạo Văn. Trong sáu năm qua, gần như đã tiêu tốn hết toàn bộ hành trang của y.
“Ta có cảm giác mình cách cảnh giới Thiên Quân còn mười vạn tám nghìn dặm. Xem ra Chiến Thần không dung hợp được năm loại đại đạo, e rằng niết bàn vô vọng rồi!”
Không còn nghi ngờ gì về thực lực của Chiến Thần ngự trị nữa, chẳng qua yêu cầu của nó cũng hơi khiến người khác phải lùi bước, phải dung hợp năm loại đại đạo, mỗi lần đều là quá trình cực kỳ hung hiểm.
Nói một cách đơn giản là muốn trải qua năm lần sống chết, người còn sống có thể trở thành cường giả Thiên Quân, người chết dĩ nhiên mọi chuyện đều là nói suông.
Dương Hạo xuất quan, cũng cảm thấy phấn khích khi thấy bốn vị Thiên Quân bên cạnh và hơn ba ngàn sáu trăm cảnh giới Linh Kiếp bên dưới, cùng với gần bốn mươi ngàn đệ tử cảnh giới Tử Phủ.
Bây giờ Thiên Thành đã đủ sức chống chọi lại với vài môn phái Thiên Quân có thực lực khá yếu, bốn Thiên Quân nhất trọng ra ngoài cũng có thể là cường giả một phương.
“Sao rồi, Thiên Thành này cũng xem như ra hình ra dạng rồi nhỉ?”, Dương Hạo quay đầu lại nhìn Dương Cuồng Nhân, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt.
Dương Cuồng Nhân bĩu môi, trông có vẻ rất xem thường nhưng hai mắt lại bán đứng hắn, vẻ ngạc nhiên và chấn động đó không thể nào kiềm chế được mà thể hiện ra.
“Này, tên nhóc ngươi cướp sạch của Thiên Quân lớn mạnh nào rồi, nếu không sao lại lấy ra nhiều tài nguyên tu luyện đến thế?”, Tiểu Hải trong bộ dáng một đứa trẻ đứng trước mặt Dương Hạo ngẩng đầu lên ngạc nhiên nói.