Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Vù!”, kết giới tan biến, Dương Hạo đi vào bên trong.  

 

Một cỗ linh khí mạnh mẽ phóng thẳng vào người cậu, năng lượng thuần khiết lập tức hấp thụ vào cơ thể.  

 

“Linh khí thật thuần khiết, tháp Địa Linh này chẳng lẽ là nơi quy tụ linh khí?”, Dương Hạo thầm nói trong lòng, sau đó ngồi khoanh gối bắt đầu tiến hành công pháp đoạt linh.  

 

Trong gian đá tu luyện này có một loại trận pháp, không chỉ phong ấn linh khí bên trong mà còn ngăn cản sự quấy nhiễu từ thế giới bên ngoài.  

 

Trừ khi có người nào đó dùng một đòn tấn công cực kỳ mạnh vào cửa gian đá, nếu không những người tu luyện bên trong sẽ không bị ảnh hưởng bởi thế giới bên.  

 

Chớp mắt hai ngày đã trôi qua, lúc Dương Hạo tu luyện ở tầng sáu trong tháp Địa Linh thì cả học viện Linh Không đã trở nên hỗn loạn.  

 

Cái chết của đệ tử chấp pháp Lục Uy đã gây náo động lớn. Mà không ít đệ tử chấp pháp cũng không ưa hung thủ Dương Hạo. Mọi người trong chấp pháp đường đều muốn giết Dương Hạo để trả thù cho Lục Uy.  

 

Lúc này, Tô Nhã càng thêm căng thẳng. Cô ấy biết mối thù sống chết giữa Dương Hạo và Lục Uy.  

 

Cách đây không lâu, Lục Uy suýt chút nữa đã giết chết Dương Hạo, bây giờ Dương Hạo trỗi dậy, giết chết Lục Uy cũng là chuyện bình thường. Nhưng người của chấp pháp đường quả thực không phải là người mà đệ tử tinh anh có thể động đến.  

 

Trong số rất nhiều đệ tử chấp pháp, có mấy vị cao thủ cảnh giới Kim Linh đã chuẩn bị sẵn sàng để đấu với Dương Hạo.  

 

“Tô Nhã, nếu lần này muội còn giúp tên nhãi đó thì huynh sẽ thay mặt chưởng giáo của chấp pháp đường tước bỏ tư cách đệ tử chấp pháp của muội”, trước lời cầu xin của Tô Nhã, một vị đệ tử cảnh giới Kim Linh của chấp pháp đường lên tiếng.  

 

“Tống Sơn, huynh có tư cách gì mà tước bỏ tư cách đệ tử chấp pháp của ta? Thân phận của ta là do chính chưởng giáo ban cho, muốn tước bỏ thì cũng phải do chưởng giáo tước bỏ. Huynh cũng chỉ là đệ tử mà thôi, huynh có tư cách gì chứ!”, Tô Nhã lạnh lùng nhìn Tống Sơn nói.  

 

Tống Sơn có khuôn mặt tuấn tú, nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng, bên dưới khuôn mặt tươi cười là sự gian xảo cùng đạo đức giả.  

 

“Không đủ tư cách sao?”, Tống Sơn chế nhạo, sau đó lấy ra một tấm thẻ bài, đặt trước mặt Tô Nhã: “Muội nhìn xem đây là cái gì? Thấy lệnh bài như thấy chưởng giáo, huynh tin muội biết thứ này nhỉ!”  

 

Nhìn thấy tấm lệnh bài, sắc mặt Tô Nhã trở nên vô cùng khó coi, nói: “Tống Sơn, sao huynh lại có lệnh bài của chưởng giáo chấp pháp? Không thể nào, lệnh bài này vốn là do sư huynh Lôi Sùng Vân nắm giữ”.  

 

“Thật xin lỗi, huynh quên chưa nói cho muội biết, sư huynh Lôi Sùng Vân đã bắt đầu bế quan để tiến lên cảnh giới Tiên Thiên rồi. Vì vậy bây giờ huynh nắm giữ tấm lệnh bài này”, Tống Sơn chế nhạo.  

 

Ánh mắt Tô Nhã đột nhiên lộ ra vẻ thất vọng. Nếu là vậy thì Tống Sơn sẽ có tư cách tước bỏ thân phận đệ tử chấp pháp của cô ấy.  

 

Nhìn thấy vẻ mặt này của Tô Nhã, Tống Sơn cười nói: “Nếu muội đồng ý một điều kiện thì huynh sẽ không những không tước bỏ tư cách đệ tử chấp pháp của muội, mà còn suy nghĩ đến chuyện tha cho tên nhãi Dương Hạo đó nữa”.  

 

“Điều kiện gì?”, Tô Nhã nhíu mày hỏi, thầm nghĩ tên này chắc đang tính toán gì đó.  

 

 

 

Tống Sơn mỉm cười, đáy mắt hiện lên vẻ háo sắc, theo kế hoạch của hắn, Tô Nhã cuối cùng sẽ không thể thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.  



Hắn nói: “Rất đơn giản! Muội hãy gia nhập vào tiểu đội Thần Chiến của huynh. Vừa hay đội của huynh đang chuẩn bị bổ sung thêm một người. Huynh thấy muội rất có tài năng, nên muốn muội gia nhập, muội thấy thế nào?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK