"Theo kế hoạch, giữa trưa sẽ bắt đầu thi đấu luận võ chọn rể. Công tử giờ nên di chuyển rồi nhỉ?", Thủy Vô Tâm nói.
Khóe miệng Bồng Lai nở một nụ cười, gã gật đầu nói: "Đi thôi! Đi xem Thủy Linh Lung chật vật giãy chết như thế nào. Dù cho cô ta có vắt óc thế nào cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta, những gì Bồng lai ta muốn có. Chưa gì là chưa lấy được".
Sau đó trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng, trong lòng thầm nhủ: "Thủy Linh Lung chỉ là một nữ nhân, làm sao có thể so sánh với ngọc Linh lung Thâm Hải của nhà họ Thủy. Bảo vật kia mới chính là thứ ta muốn, chỉ cần lấy được thứ đó, ta nhất định sẽ được cả dòng họ trọng dụng".
Ba người lần lượt bước ra khỏi sảnh, đến võ đài của nhà họ Thủy.
Lúc này, võ đài của nhà họ Thủy đông nghịt người. Ngoài một số người từ nhà họ Thủy, cũng có một số tu giả do Thủy Linh Lung mời. Ngoài ra, nhiều tán tu của thành Dạ cũng đến.
Cao Hổ Môn, thế lực số 1 ở thành Dạ. Môn chủ Cao Hổ là cao thủ bước vào đầu tiên, môn hạ còn có hơn mười tu giả cảnh giới Kim Linh, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Cao Hổ Môn lúc này, dưới sự dẫn dắt của Cao Hổ, đã tới phía đông võ đài.
Phái Đại Huyền, môn phái tán tu. Nhìn bề ngoài thì là một giáo phái, nhưng thực chất lại là một tổ chức trộm cướp giết người cướp của. Tuy nhiên, trong phái Đại Huyền, có một cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, có hơn mười tu giả cảnh giới Kim Linh, sức mạnh không kém nhà họ Thủy và Cao Hổ Môn.
Vào lúc này, tất cả những người của phái Đại Huyền cũng đã có mặt đông đủ. Thủ lĩnh của đạo tặc, Đại Huyền, đang nhìn chằm chằm vào những tu giả xung quanh với ánh mắt lạnh lùng.
“Thùng thùng!”, tiếng trống chiến vang lên, âm thanh bao trùm hết đợt này đến đợt khác.
Sau đó, những người của nhà họ Thủy lần lượt đi từ bên lề vào trung tâm. Thủy Vô Tâm đi đầu tiên, tiếp theo là Thủy Vô Ngân, và sau đó là những đệ tử của nhà họ Thủy.
Sau hai trăm năm kế thừa, dòng họ Thủy cũng đã có không ít cao thủ. Trong số đó, có vài người đã đạt đến đỉnh phong của cảnh giới Kim Linh.
Nhóm đệ tử lần lượt lộ ra thái độ kiêu ngạo. Thật tình không biết, nhà họ Thủy bọn họ đã trở thành kẻ phụ thuộc, phụ thuộc vào một kẻ.
Bồng Lai đứng bên ngoài đấu trường, thản nhiên nhìn đoàn người của nhà họ Thủy, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt.
Nhà họ Thủy ngốc, vẫn không biết mục đích của gã. Mặc dù cô gái kia xinh đẹp, nhưng bảo bối đó còn hấp dẫn hơn cô gái nhiều.
"Mọi người, hôm nay nhà họ Thủy tổ chức cuộc thi luận võ chọn rể. Tôi nghĩ mọi người đều đã nghe nói đến. Tôi nghĩ chỉ cần là người thành Dạ thì đều biết đến vẻ đẹp tiểu thư Linh Lung nhà chúng tôi là phong hoa tuyệt đại”, một người nhà họ Thủy đứng ở trung tâm của võ đài nói lớn.
"Đừng nói nhảm nữa, bắt đầu đi! Ông đây từ lần đầu tiên nhìn thấy Linh Lung đã nóng lòng lắm rồi, muốn mau chóng đem cô ấy về nhà".