"Gào! Gào!”, khí tức của cự nhân tăng vọt, thân hình mười trượng càng thêm cao, trong nháy mắt đã đạt tới hơn hai mươi thước, cuối cùng cao tới ba mươi thước.
"Tiến hóa, huyết mạch ma vương. Huyết mạch của ta vẫn có thể tiến hóa!”, Dương Hạo không khỏi kinh ngạc trong lòng, sau khi thấy bản thân đã trở nên cường đại hơn, ánh mắt cậu nhìn chằm chằm vào La Thần Hi.
“Huyết mạch ma tộc, ma diễm thôn thiên!”, cậu vừa mở miệng, ma vương cao 30 thước đột ngột bước ra, sau đó hóa thành ma diễm, hoàn toàn nuốt chửng lấy La Thần Hi.
"Luyện hóa! Diệt cho ta!”, Dương Hạo khống chế thân thể Ma Vương, trong mắt tràn đầy hắc quang. Ma lực càng ngày càng mạnh, khiến cậu có cảm giác không tự chủ được.
“Vạn tử bất diệt hồn, phân ly!”, một tiếng quát lớn, cậu đã tháo rời hoàn toàn tinh hồn, sau đó cứng rắn trấn áp ma tính.
“A!”, trong ma diễm vô tận, La Thần Hi đã hoàn toàn bị chặn lại. Năng lượng ma diễm đáng sợ tiếp tục bốc lên.
Nếu là ma diễm ban đầu, tất nhiên sẽ không thể thương tổn gã - cảnh giới Linh Kiếp. Nhưng thân thể của quỷ vương hiện tại to gấp 10 lần so với ma cự, ma diễm của ma vương còn kinh khủng hơn.
"Phá! Phá! Phá!”, cầm cây thương trong tay, La Thần Hi điên cuồng tấn công ma diễm xung quanh.
Trong mắt gã hiện lên vẻ hoảng sợ, khi nhận thấy ma diễm xung quanh càng ngày càng mãnh liệt, trong lòng gã dâng lên một loại sợ hãi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng bao lâu nữa hắn sẽ hoàn toàn bị ma diễm bao bọc, sau đó sẽ bị ma diễm kinh khủng này luyện hóa thành hư vô.
“Đại Phật Hắc Giáp!”, gầm một tiếng, sau đó trên người gã đột nhiên xuất hiện một tầng hắc giáp. Bộ giáp được bao phủ bởi những phù văn bí ẩn, những lớp ánh sáng đen lập lòe.
"Cái này….”, Dương Hạo nhíu mày, khí tức trên chiếc giáp trụ quá nồng nặc, cậu cảm giác được ma diễm của mình lúc này đã hoàn toàn bị áp chế.
“Ít nhất nó đã vượt qua Hỏa Nha Kiếm của ta, chẳng nhẽ là bảo vật thuần dương sao?”, vẻ mặt Dương Hạo trở nên cực kỳ ngưng trọng. Nếu là bảo bối thuần dương, vậy hôm nay cậu gặp xui rồi.
Huyết mạch tuy đã thăng cấp lên cơ thể Ma Vương, nhưng cũng không thể so sánh với bảo vật thuần dương. Ma diễm thiêu đốt không thể xuyên thủng phòng ngự của Đại Phật Hắc Giáp.
Trong lòng lo lắng, ánh mắt lập tức quét về phía trăm tu giả cảnh giới Tiên Thiên ở quảng trường phía dưới. Những tu giả đó là căn cứ hình thành của sát trận trước mặt, chỉ cần họ bị giết, sát trận sẽ tự tiêu tan.
“Kiếm thế, ra cho ta!”, gầm lên một tiếng, sau đó Hỏa Nha Kiếm bay ra, kiếm thế trực tiếp áp sát vào những tu giả cảnh giới Tiên Thiên gần nhất.
“Vù”, đối với Dương Hạo có thể giết chết cảnh giới Tử Phủ nguyên anh mà nói, cảnh giới Tiên Thiên quả thực quá yếu. Trong nháy mắt, kiếm thế đã giết chết gần mười người.
“Bùm!”, bầu trời bắt đầu thay đổi, lớp sương mù dày đặc cũng bắt đầu mỏng đi.
“Diệt!”, Dương Hạo nhìn thấy cảnh này, trên mặt vui mừng khôn xiết. Trong khi điều khiển cơ thể của ma vương để kích động ma diễm thiêu đốt La Thần Hi ở giữa, cậu cũng điều khiển thanh kiếm để giết chết nhóm tu giả ở cảnh giới Tiên Thiên kia.