Cao Minh Thu thừa nhận trên người Dương Hạo có điều gì đó rất phi thường, nhưng điều này không đến mức khiến Thu Nhi như vậy, bởi suy cho cùng khoảng cách giữa hai người thực sự quá lớn.
“Ngươi không quản được chuyện này đâu, tóm lại ta rất thích hắn”, nói xong Thu Nhi không lên tiếng, tiến vào trong hệ thống tu luyện lực tâm thần.
Việc tu luyện của Thu Nhi không giống với Cao Minh Thu, nếu muốn tu luyện thì chỉ cần thực hiện trong giấc mơ, bây giờ cô ta vẫn tự nhiên như trong mộng.
“Loạn rồi loạn rồi, ta, đệ nhất cao thủ mỹ nữ trong thế giới Minh Vương vậy mà lại coi trọng một tên Dương Hạo như vậy, đúng là nỗi ô nhục của thế giới Minh Vương!”, Cao Minh Thu không khỏi sửng sốt, hắn có thể cảm nhận được thái độ kiên định của Thu Nhi, thực sự không biết rốt cuộc Dương Hạo có sức quyến rũ như thế nào mà có thể làm cho cung chủ Thu Nhi được mệnh danh là “núi băng không tan” của thế giới Minh Vương rung động.
Đúng lúc này, ở bên ngoài truyền đến rất nhiều luồng khí tức cao thấp khác nhau, đương nhiên là đám thuộc hạ của mình đã đến, hắn nhướng mày bước ra khỏi vương trướng.
“Làm loạn cái gì vậy?”, sắc mặt Cao Minh Thu trở nên lạnh lùng, hắn hét về phía đám tộc Lân Giáp xung quanh.
“Tham kiến điện hạ!”, sự xuất hiện đột ngột của Cao Minh Thu khiến đám tộc Lân Giáp đều vô cùng vui mừng, lúc này họ mới biết rằng Cao Minh Thu vẫn chưa chết, họ vốn dĩ ôm hi vọng mà đến, đương nhiên rất nhiều người trong số họ cảm thấy chắc chắc là Cao Minh Thu đã chết.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở nơi này vậy?”, một bóng người đã xuất hiện từ rất sớm, nhưng hắn không đến gặp Cao Minh Thu, nếu không tình hình sẽ xuất hiện thay đổi.
Hắn chính là Tạ Anh Quân, đệ tử của Phong Đế, Phong Đế phái hắn đến đây là để liên lạc với Cao Minh Thu.
Hắn cũng là nhân tộc mà Phong Hàm nói trước sau gì cũng tới đây ba lần để bàn bạc với Cao Minh Thu, nhưng hắn là người cực kỳ thận trọng, khuôn mặt mỗi lần đến của hắn đều không giống với lần trước, hơn nữa còn rất bình thường.
Lần đến chỗ Cao Minh Thu lần này, là do Tạ Anh Quân đã nhận lệnh của Phong Đế, đồng thời nói với Phong Đế rằng đã chủ động thỉnh cầu các đại đế của thế giới Phong Vũ tham gia vào đại trận Đoạn Thiên, hơn nữa sẽ sớm khởi hành, nhưng Phong Đế cũng hy vọng rằng tộc Lân Giáp cũng có thể hành động.
Chỉ là Tạ Anh Quân trước khi đến chỗ của Cao Minh Thu đã phát hiện có gì đó không bình thường, nhưng khi hắn đến, hắn chỉ thấy được bóng lưng của đám Dương Hạo, không hề biết lai lịch của đám người này.
Tuy nhiên, Tạ Anh Quân là người tỉ mỉ, khi đến đây đã biết có chuyện xảy ra, không xuất hiện mà lặng lẽ quan sát từ xa.
Cao Minh Thu không nhận thấy sự xuất hiện của Tạ Anh Quân, bởi vì sức mạnh của tâm thần đã suy giảm, cảm ứng của hắn kém hơn bình thường rất nhiều.
Cao Minh Thu nhìn chằm chằm những thủ hạ này với vẻ mặt dữ tợn, điều này khiến tộc Lân Giáp không khỏi run lên, lần này bị ba người nhân tộc càn quét khắp nơi làm cho đám người tự phụ tộc Lân Giáp cũng khó lòng mà chấp nhận được, họ hiểu rõ sẽ bị Cao Minh Thu trừng phạt nghiêm khắc.
Điều khiến họ ngạc nhiên là Cao Minh Thu thừa nhận lỗi không phải của họ và mọi kết quả sẽ do hắn tự gánh chịu, bảo họ ra bên ngoài chuẩn bị, chỉ cần lực tâm thần của hắn hồi phục thì hắn sẽ dẫn họ ra bên ngoài giới vực, trở về bản doanh của tộc Lân Giáp.
Quyết định của Cao Minh Thu khiến đám người tộc Lân Giáp vô cùng xúc động, họ cùng nhau quỳ xuống trước Cao Minh Thu, cảm ơn sự cao cả của Điện Hạ.