Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cho dù là có thì phần lớn kết quả đều là cỏ Vương đồng sinh bị linh thú đồng sinh nuốt chửng trước, thử nghĩ xem làm sao linh thú đồng sinh có thể để cỏ Vương đồng sinh chiếm đoạt tinh hoa được?  

 

Nhưng con yêu thú ba mắt tám chân có khả năng là linh thú đồng sinh đã chết rồi, hơn nữa còn bị thuộc hạ của mình ăn hết sạch, có mỗi hắn là không đi ăn!  

 

Sự trùng hợp như vậy khiến Cao Minh Thu bị sốc, tay chân lạnh nhất, vốn dĩ Cao Minh Thu đã có hẹn ước với yêu thú của thế giới Minh Vương, hắn không được giết yêu thú làm thứ ăn, tuy rằng đã tới thế giới Phong Vũ, không bị ràng buộc bởi hẹn ước này nhưng vì thói quen, hắn cũng không thích ăn thịt yêu thú.  

 

Cao Minh Thu hối hận vô cùng, nếu biết sớm hơn thì hắn đã không phạm phải sai lầm như vậy! Chỉ cần ăn một miếng thì có thể lập tức phát hiện ra sự khác lạ đến lúc đó ra lệnh dâng hết tất cả những yêu thú đồng sinh này, cho dù không bằng cỏ Băng Lăng Vương nhưng cũng có thể thúc đẩy khả năng hồi phục rất nhiều, như vậy thì hắn có thể quay về vùng đất hoang dã!  

 

“Nhìn bộ dạng bi thương của huynh kìa, như thể tận thế sắp tới rồi vậy!”, Thu Nhi không hề vội vàng chút nào, bĩu môi nói: “Lẽ nào không nghĩ ra được cách khác sao?”  

 

Cao Minh Thu cười khổ một tiếng, nói: “Cũng không phải là không có, nhưng ta làm sao có thể ném những người tộc Lân Giáp này ở đây mà không quan tâm được đây?”  

 

Thu Nhi mím môi cười nói: “Có thể có một cách mà huynh chưa nghĩ đến đấy?”  

 

Cao Minh Thu vốn là người rất thông minh, chỉ vì nhất thời nghĩ không ra nên mới bị Thu Nhi dắt mũi, nghe thấy giọng điệu của Thu Nhi trong lòng hắn không khỏi nghĩ thầm: Ý của nha đầu này là sớm đã có đối sách rồi, chỉ là không nói ra mà thôi.  

 

Nghĩ đến đây, Cao Minh Thu không khỏi cười khổ một mình: Nha đầu này thật sự càng lúc càng ghê gớm, lẽ nào đây là tính cách thật sự của cô ta sao?  

 

Tuy nhiên có một muội muội tinh quái thế này cũng có chút thú vị… Cao Minh Thu đương nhiên biết rõ ý của Thu Nhi, nha đầu này rõ là đang muốn hắn cầu xin mình!  

 

Nếu như trước khi hai người ngầm thừa nhận quan hệ huynh muội này, cho dù là ở thế giới Minh Vương hay là lúc đang tranh chấp cơ thể, muốn khiến Cao Minh Thu cúi đầu cầu xin Thu Nhi là chuyện không thể nào xảy ra được.  

 

Nhưng bây giờ hai người đã hòa giải rồi, còn có tình huynh muội nữa, thỏa mãn Thu Nhi một chút thì có vấn đề gì. Tuy nhiên, thật sự có vật đồng sinh của cỏ Băng Lăng Vương ở đây sao?  

 

Thú đồng sinh thì không cần phải hi vọng nữa, đều trách bản thân sau khi phát hiện ra cỏ Băng Lăng Vương thì không quan tâm tới những thứ khác, cảm thấy con yêu thú ba mắt tám chân này nên để cho đám thuộc hạ của mình ăn thay vì lãng phí, vì vậy ở đây sẽ không còn con thú đồng sinh thứ hai nào khác nữa rồi.  

 

Trừ khi là cỏ Băng Lăng Vương thì còn có chút hi vọng, nhưng giấu ở đâu được chứ?  

 

“Đương nhiên là ở dưới đáy hồ?”, Thu Nhi cười khẽ nói.  

 

“Đáy hồ?”, Cao Minh Thu đột nhiên như tỉnh lại sau cơn mơ, lực tâm thần của y và Thu Nhi thực chất xêm xêm nhau, nhưng về tính tinh thuần thì còn kém xa.  

 

Đây cũng chính là nguyên nhân mà Cao Minh Thu tập trung tu luyện cơ thể và lựa chọn tu hành cảnh giới trước, còn Thu Nhi mạnh dạn lựa chọn việc tu luyện tâm thần. Cả hai loại tu luyện được tiến hành càng sớm thì càng tốt, vì vậy đương nhiên Cao Minh Thu kém xa so với Thu Nhi về lực tâm thần.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK