“Ngọc Linh Lung Thâm Hải!”, sắc mặt Dương Hạo lập tức thay đổi. Thứ này không phải là đùa, nếu như thật sự có thể lấy được thứ này từ Thủy gia, cậu sẽ tới đó một chuyến.
“Linh Lung là hậu của Vương Ngọc. Vương và Hậu là sự kết hợp cân bằng âm dương. Ngọc Linh Lung Thâm Hải còn gọi là ngọc Linh Lung Âm Dương. Thứ này quý hơn gấp trăm lần so với hồn đan đại yêu. Một miếng ngọc Linh Lung Thâm Hải dài bảy thước ít nhất cũng đáng giá bằng trăm viên đại yêu hồn đan”, trong lòng Dương Hạo nghĩ.
Ngọc Linh Lung Âm Dương, ngưng thần tĩnh khí, có thể làm gia tăng ngộ tính. Nhưng chỉ là một trong số những công dụng thôi. Công dụng lớn nhất là tu luyện cơ thể.
Theo ghi chép về Kim Nham Chi Thân, Vương Hậu Linh Lung, nửa cân có thể tăng gấp đôi sức mạnh cơ thể. Dương Hạo bây giờ, cường độ của Kim Nham Chi Thân gần như đã đạt tới bước Tiên Thiên tiểu thành.
Nếu cậu có thể lấy được ngọc Linh Lung Âm Dương dài bảy thước kia, ít nhất có thể khiến sức mạnh cơ thể đạt tới cảnh giới Tiên Thiên. Như vậy, với cảnh giới Tiên Thiên, cậu sẽ bất khả chiến đại.
“Ha ha! Nếu đã như vậy, ông lão, xin hãy dẫn đường!”, Dương Hạo mỉm cười gật đầu, sau đó hai mắt lóe lên tia sắc bén, nói: “Tuy nhiên tôi phải nói trước, nếu như Thủy gia các người không thực hiện lời hứa, tôi sẽ đích thân tiêu diệt các người!”
Đối mặt với lời nói của Dương Hạo, khóe mắt ông già khẽ co giật, trong đáy mắt hiện lên một tia tức giận. Tình hình hiện tại của nhà họ Thủy đang nguy cấp, người thanh niên mà ông ta chiêu mộ xem ra cũng không đơn giản.
Những lời đe dọa khiến ông lão đồng thời vừa tức giận vừa bất lực. Ai bảo nhà họ Thủy bây giờ lâm vào tình cảnh nguy cấp, nếu không thì ông ta cũng không dễ dàng bỏ qua đâu.
“Hai vị, xin mời!”, ông lão dẫn hai người đi thẳng về phía bên kia đường.
Nhà họ Thủy là gia tộc quyền lực nhất ở thành Giác Dạ. Ngoại trừ băng đảng do một vài tán tu thành lập, không ai có thể cạnh tranh được với nhà họ Thủy.
Có hơn mười người ở cảnh giới Kim Linh, hai người ở cảnh giới Tiên Thiên, gia tộc họ Thủy này mạnh hơn bất kỳ gia tộc nào ở thành Thanh Viễn.
Bước vào nhà họ Thủy, tòa nhà hùng vĩ kia khiến hai người Dương Hạo không khỏi có chút kinh ngạc. Gia tộc này kế thừa gần hai trăm năm, quả thực mạnh hơn nhiều so với gia tộc họ Du ở thành Thanh Viễn.
Sau khi đến nhà họ Thủy, mấy người Dương Hạo bị chặn đường.
Phía trước có một đội thị vệ, trên mặt ai nấy đều lạnh lùng sát khí. Tổng cộng có mười người nhìn ông già dẫn theo đám người Dương Hạo đi vào với ánh mắt lạnh lùng.
“Thủy Cống, sao ông lại tự tiện ra khỏi nhà họ Thủy vậy, nên phạt ông tội gì đây?”, một tên thị vệ đứng đầu trong số mười người kia lạnh lùng nói, sau đó nhìn về phía hai người Dương Hạo phía sau Thủy Cống.
"Cảnh giới Kim Linh? Thủy Cống, bọn họ là ai? Ông đưa bọn họ vào, muốn phản bội nhà họ Thủy sao?”, tên đó lại nói.
Đối mặt với sự chất vấn, sắc mặt của ông lão trở nên vô cùng xấu xí. Ông ta mở miệng nói: "Tiểu thư luận võ chọn rể, hai vị công tử đây vì thế mà đến, chẳng lẽ các ngươi muốn ngăn cản chúng ta sao?"
"Haha! Luận võ chọn rể? Chẳng lẽ còn có người có thể mạnh hơn công tử Bồng Lai sao? Ta khuyên các ngươi một câu, đừng mơ tưởng nữa, tiểu thư chắc chắn là người của công tử Bồng Lai rồi”, nói đến công tử Bồng Lai, cả đám lộ ra vẻ tôn kính.
Ông lão cau mày, vẻ mặt u ám. Nếu không phải có vị công tử Bồng Lai đó, Thủy Vô Tâm đã không dám nhảy ra cướp quyền lực của nhà họ Thủy.