“Tiểu thư, anh ta rời đi cũng tốt, chúng ta cũng không cần phải ngày ngày phòng bị anh ta”, Khâu Vĩ mở to hai mắt, trong mắt loé lên vẻ vui mừng.
“Ừ”, Thôi Tử Ngọc gật đầu, lại nhắm hai mắt lại, lực đại đạo trên người bộc phát, bắt đầu tiếp tục tu luyện.
Khâu Vĩ nhìn cô gái có dáng người mê người trước mắt, khoé miệng khẽ lộ ra một nụ cười không dễ phát giác. Có điều, ông ta thu lại nụ cười này rất nhanh, tiếp đó lại nhắm mắt tu hành.
Sau khi Dương Hạo rời đi thì tìm một nơi hoang vu. Y đưa tay lấy ra một vật thể to cỡ bằng nắm đấm, đó chính là Vạn Đạo Cung.
“Vào!”, trong miệng phát ra một âm thanh trầm thấp, cơ thể của y tiến vào trong Vạn Đạo Cung.
Trong lòng chợt động, Vạn Đạo Cung nhanh chóng thu nhỏ lại. Từ cỡ bằng nắm đấm trực tiếp hoá thành hình dạng nhỏ bé như một viên cát, sau đó rơi vào trong bụi cỏ và biến mất tăm.
“Vù!”, tiến vào Vạn Đạo Cung, Dương Hạo ngồi xếp bằng. Tiếp theo đó, y cảm nhận được khí đạo pháp vô tận điên cuồng lao về phía mình.
Khí tức của kiếm, khí tức của gió, khí tức của ma đạo, khí tức của lôi điện và cả khí tức của sinh mệnh bí ẩn nhất, năm loại khí đạo pháp bao vây lấy y vào bên trong.
“Vù vù!”, y vung vung tay, đột nhiên trước mặt xuất hiện một đống tinh thạch Đạo Văn rất lớn, phải tới hơn mấy triệu.
Y nhắm hai mắt lại, toàn lực chiếm đạo khí đạo pháp. Cơ thể giống như một cái hố đen, năm loại khí đạo pháp điên cuồng lao vào trong cơ thể y.
Thời gian trôi đi, dù là bốn loại đại đạo như kiếm đạo hay là đạo pháp sinh mệnh thì đều không ngừng mạnh hơn.
Vạn Đạo Cung được trời ưu ái, Vạn Đạo Thư thông tới căn nguyên vạn đạo. Khoảnh khắc này, khắp người Dương Hạo bị sương mù bao phủ, đạo pháp vô tận giống như nước chảy vào trong đại đạo của y.
“Vù!”, kiếm đạo, ma đạo, đạo của gió, đạo của lôi điện đều rung lên kịch liệt, giống như một đứa bé đang biểu đạt sự phấn khích của mình.
“Rầm! Rầm!”, một cỗ lực đại đạo màu xám không ngừng biến đổi và trở lên mạnh hơn dưới sự bồi dưỡng của bốn loại đại đạo và cả đạo pháp sinh mệnh.
Lực đại đạo màu xám này chính là đạo phòng ngự. Trước đây, trong ánh sáng màu xám của nó còn mang theo một tia sáng màu bạc, thế nhưng cùng với sự dịch chuyển của thời gian, màu bạc này dần bị màu vàng thay thế.
Sức mạnh của đạo phòng ngự không ngừng mạnh lên, khí tức thần thánh tiến vào trong cơ thể Dương Hạo, y tỏ ra tôn nghiêm giống như một vị thần linh.
Đạo phòng ngự, trên thực thế chính là đạo mà cổ thần tu luyện. Có điều nó đứt đoạn, không có loại uy năng long trời lở đất kia. Thế nhưng nó lại có thể dung hoà một cách hoàn mỹ các loại đại đạo, đây chính là điểm cường đại của nó.