“Nếu như thu thập những năng lượng tâm thần này, có thể sẽ đánh thức con thú khổng lồ ngay lập tức”, mặc dù tim đập thình thịch, nhưng Dương Hạo đã bình tĩnh lại.
Ở nơi cực kỳ nguy hiểm này, y phải tính đến mọi khả năng, nếu hành động hấp tấp, có lẽ chỉ có thể chôn thây trong cái bụng này mà thôi.
“Nhìn đã rồi tính. Nếu thực sự không được thì chỉ có thể đợi lần sau thôi. Chỉ hi vọng con dã thú này, thời gian ngủ lâu thêm chút”, Dương Hạo nói, cơ thể khẽ động, đi tìm kiếm xung quanh.
Thanh tàn kiếm mà Du Huyền nói có lẽ là trong bụng con dã thú này. Điểm này y đã biết được từ miệng của Tiểu Hải. Chỉ là không biết vị trí chính xác ở đâu?
Bay hết một đường, Dương Hạo giải phóng linh hồn, quét qua từng vùng lớn. Trong bụng con dã thú này, có một điểm không cần phải lo lắng đó là có thể tùy ý sử dụng linh hồn.
Cảnh giới linh hồn hiện giờ của Dương Hạo cực cao. Hồn chủng của Vạn tử bất diệt hồn cực lớn. Linh hồn một khi xuất ra, diện tích mấy vạn dặm lập tức in sâu vào tâm trí y.
“Đây là?”, đúng lúc này, linh hồn của Dương Hạo cảm nhận được một thứ gì đó. Trong lòng khẽ động, y bay về hướng đó.
Đó là một vật nhỏ lấp lánh ánh xám, khi quan sát kỹ hơn, Dương Hạo chợt lộ ra vẻ vui mừng, thứ đó thực chất là một chiếc nhẫn không gian.
Y lập tức hút chiếc nhẫn này vào trong tay. Sau đó tâm thần khẽ động rồi nhập vào trong chiếc nhẫn. Khi y nhìn thấy những thứ bên trong, trên mặt liền lộ ra vẻ vui điên cuồng.
Tinh thạch Thuần Nguyên, rất nhiều tinh thạch Thuần Nguyên, hơn nữa đều là cấp thượng phẩm. Ở đây có tới hàng triệu viên, ngoài ra còn có rất nhiều bảo vật tỏa ra khí tức đạo pháp, thậm chí Dương Hạo còn nhìn thấy vô số tinh thạch đạo văn. Không chỉ như vậy, công pháp bí thuật tu luyện cũng có rất nhiều.
Không cần nhìn kỹ những thứ này, Dương Hạo nhanh chóng cất những thứ này đi.
“Cũng không biết là cường giả vô song nào làm rơi ở đây. Từ những bảo vật này, có thể thấy được đây nhất định là một Thiên Quân hàng đầu”, trong lòng Dương Hạo thầm nói, tiếp tục tìm kiếm phía trước.
Cơ thể của dã thú khổng lồ vô cùng, thân dài ba triệu dặm, rộng một triệu dặm, bụng của nó dường như cũng rộng như vậy.
Dương Hạo tìm kiếm gần nửa tháng, lấy được một số bảo vật. Tuy nhiên thanh tàn kiếm đó vẫn không hề nhìn thấy.
Y cau mày, không gian trong đây y gần như đã tìm kiếm hết rồi, ngoại trừ ánh sáng sấm sét với uy lực kinh người, những nơi còn lại đều không thấy bóng dáng của tàn kiếm.
“Lẽ nào thực sự ở đó sao?”, nghĩ tới ánh sáng sấm sét đáng sợ đó, trong lòng y khẽ run lên.