“Dù sao thế giới Phong Vũ cũng chỉ là một tinh cầu bình thường, thua xa vực giới Cửu Luyện hoặc giới Sơn Hải, sư tôn của ngươi là người đứng đầu trong năm Đại Đế của thế giới Phong Vũ, dĩ nhiên phải gánh vác nhiều trách nhiệm hơn. Ngươi nghĩ mục đích sư tôn của ngươi chọn đệ tử là gì, ông ta chọn thí quân giả mạnh là để truyền lại trách nhiệm này.
Nếu bây giờ ngươi đã được truyền thừa Lôi Điện chi đạo của sư tôn ngươi thì chính là đệ tử chân truyền của ông ta, dù là Lôi Điện chi đạo của đại sư huynh ngươi – Minh Lôi cũng không phải do đích thân sư tôn của ngươi truyền lại, ngươi có thể tưởng tượng được nỗi khổ tâm và hy vọng vào ngươi của sư tôn không?”
Nghiệp Đế híp mắt, ánh mắt mờ mịt không biết đang thất thần nghĩ cái gì.
Lúc này Dương Hạo mới hiểu ra tại sao Tam Kiếp Đại Đế thẳng thắn như thế lại không nói với Dương Hạo lời nào đã biến mất không thấy tung tích vào ngày hôm sau.
Thế giới bên ngoài bị xâm lấn!
Tam Kiếp Đại Đế đang ở tiền tuyến đánh giặc nhưng vẫn quay về Tam Kiếp Đế Thành để truyền lại Lôi Điện chi đạo cho Dương Hạo dù trăm công ngàn việc. Khí tức trong những nhà tranh đó đều là các đại tướng dưới lều của Tam Kiếp Đại Đế, sau khi Tam Kiếp Đại Đế truyền lại Lôi Điện chi đạo cho Dương Hạo thì lập tức quay về tiền tuyến để bảo vệ an toàn cho thế giới Phong Vũ.
“Trong Đại Đế thì Tam Kiếp Đại Đế và Đông Nhai Đại Đế canh giữ giới ngoài, ta và Đan Châu Đại Đế canh giữ giới trong, sau đó là Phong Đế cứ luôn sợ bóng sợ gió canh giữ Phong Đế của ông ta không dám bước ra ngoài một bước”.
Vừa nhắc đến Phong Đế, Nghiệp Đế không khỏi cảm thấy căm hận.
Dương Hạo cũng từng nghe nói đến Phong Đế này, Phong Đế trong truyền thuyết từng nhờ Tam Kiếp Đại Đế cố gắng hết sức giúp đỡ Phong Đế thành Đế vì thành tích nhưng sau khi thành Đế, Phong Đế đã thay đổi vẻ khiêm tốn trước kia, nhân lúc Tam Kiếp Đại Đế ra ngoài đánh lén Tam Kiếp Đế Thành.
Chính vì thế mà chiến tướng thứ hai của Tam Kiếp Đại Đế chết, bàn tay của không ưng chi thủ Bố Y Sơn chiến tướng đầu tiên bị thương nặng, kho bảo vật của Tam Kiếp Đại Đế càng trống rỗng, người sống ở Phong Đế Thành cũng thường xuyên bị thế lực của Phong Đế chèn ép, có thể nói Phong Đế có danh tiếng không tốt ở thế giới Phong Vũ.
“Bây giờ sư huynh rất khó khăn nên ngươi phải nhanh chóng tu thành Thiên Quân, ta tin chắc với tố chất của ngươi thì sau khi tu thành Thiên Quân thậm chí có thể đánh trực diện với Thiên Quân đỉnh cao rồi, nhưng với tình hình của ngươi hiện giờ, không thể gấp gáp đột phá.
Ngươi cầm lấy lệnh bài này, năm ngày sau là ngày tháp Hạo Nguyên mở, cầm lệnh bài này đến thì người canh giữ tháp sẽ cho ngươi vào trong, ngươi sẽ có được thu hoạch trong tháp Hạo Nguyên. Bây giờ ngươi đến Nghiệp Đế Thành trải nghiệm đời người cũng là một cách rèn luyện tâm cảnh, trải qua vô vàn nhân gian cũng là một cách tu hành.
Dù sao sư huynh cũng đã trấn giữ ở đó hàng chục ngàn năm, cũng không thiếu mấy chục năm này của ngươi, ta tin chắc có vài chục năm, ngươi chắc chắn có thể đột phá cảnh giới Thiên Quân”, nói rồi ông ta vung tay áo lên, không gian trong đại điện dao động, Nghiệp Đế đứng lên đi vào trong không gian rung chuyển rồi biến mất không thấy.
Dương Hạo thở phào, những điều mà mấy ngày nay Minh Lôi Thiên Quân và Nghiệp Đế nói với y đã vượt khỏi thế giới nhận thức vốn có của y, mấy ngày trước mình vẫn còn đang tu luyện không ngừng nghỉ trong các Vương Thành, mà bây giờ y thế mà đang chuẩn bị tham gia vào chiến tranh bảo vệ thế giới Phong Vũ.