Bóng người này không hề lạ với những người ở đây, đây rõ ràng là người khổng lồ rất mạnh trước đó đã xuất hiện ở lối vào đó.
“Ha ha, còn mười sáu người, khá lắm”, sau khi xuất hiện, người kia bật cười, uy lực cuồn cuộn khiến mọi người đều cảm thấy nghẹt thở.
“Chúc mừng các ngươi, cuối cùng cũng đã đến vạn cổ huyệt mộ ở thế giới Thịnh Thiên. Đến đây rồi, các ngươi cũng xem như đã chạm được đến với nguyên nhân gia tộc ta bị tiêu diệt”.
“Chẳng qua rất tiếc là trong số các ngươi không ai có thể bước vào phần đất của tổ tiên ta để được tuyền thần Vô Pháp Vô Thiên rửa tội”.
“Tuyền thần Vô Pháp Vô Thiên?”
“Tuyền thần Vô Pháp Vô Thiên là gì?”
“Ở đâu?”, các tu giả đều lên tiếng hỏi.
Dương Hạo lại quay về nơi này, ánh mắt y lộ ra vẻ nghiêm nghị nhìn bóng người khổng lồ đó. Lúc nãy y đang bay yên ổn thì bị tên này đá bay đi nơi khác.
Người khác không nhìn thấy nhưng bản thân y lại cảm nhận được rất rõ đòn tấn công của người khổng lồ này, cú đá của hắn phải nói là rất mạnh.
“Tuyền thần Vô Pháp Vô Thiên là chí bảo của gia tộc ta, không cần nói nhiều, các ngươi đều không thể chạm vào, có nói cũng vô dụng”, người khổng lồ lười giải thích.
Sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người nói: “Sau đây là thử thách thật sự, ta chỉ giữ lại ba người trong số mười sáu người các ngươi, còn những người khác một là chết, hai là rút lui khỏi đây ngay bây giờ”.
Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, một lúc sau một bóng người từ từ lùi ra ngoài, đó chính là đệ tử của Nhiếp Dung Thiên Quân.
“Ta rút lui”, hắn liếc nhìn Dương Hạo nói với người khổng lồ.
“Một lựa chọn sáng suốt”, người khổng lồ cong môi cười, sau đó vung tay lên tiễn người kia ra khỏi không gian này.
Hắn cúi đầu nhìn mười lăm người còn lại nói: “Giờ còn ai muốn rút lui nữa không? Nếu bây giờ không đi thì lát nữa đừng hối hận đấy”.
“Ta mong các ngươi không ngu ngốc đến thế, đừng giống tên ngốc kia bị nhốt ở đây mấy chục năm, có lẽ cả đời cũng không có hy vọng được ra ngoài”.
“Ngươi đang nói Liên Thiên sao? Liên Thiên, có phải huynh ấy không?”, nghe nói thế, Tịch Quân ngạc nhiên thốt lên.
Người khổng lồ gãi đầu nói: “Ta không biết hắn tên gì, ta chỉ biết hắn là một tên ngu ngốc, cực kỳ ngu ngốc”.
“Được rồi, đừng ngắt lời ta nữa, nếu không ta sẽ tiễn ngươi thẳng ra ngoài”, trợn mắt nhìn Tịch Quân, người khổng lồ lại nói: “Bên dưới là ba thử thách, thử thách đầu tiên là điện Linh Kiếp, thứ hai là điện Thiên Quân và cái thứ ba là điện Đại Đế. Các vị, chúc các ngươi may mắn”.
Nói rồi cơ thể hắn dần biến mất.