“Bùm!”, cơ thể lập tức nổ tung, Diệp Già với huyết mạch Hỏa Diễm đã bị giết chết, không còn xương cốt.
Dương Hạo phất tay, lập tức thu hồi lại ma diễm. Khóe miệng nhếch lên, cậu nói: “Nếu như ngươi cứ chống lại ma diễm của ta. Ta muốn xử ngươi thì có lẽ còn phải cần dùng chút sức lực. Nhưng nếu như ngươi nuốt nó, vậy thì đúng là tự tìm đường chết”.
“Cơ thể Ma Vương so với huyết mạch Liệt biến ma của ta còn bá đạo hơn”, Lãnh Lăng không khỏi hít sâu một hơi, cảnh tượng vừa rồi cậu ta nhìn thấy rất rõ ràng. Xét về phương thức tấn công, Dương Hạo quả thực ác liệt hơn so với cậu ta nhiều.
“Chỉ còn lại mình ngươi”, Lãnh Lăng quay đầu nhìn Tôn Lập Dương, ma khí trên người không ngừng bốc lên.
“Ầm!”, mặt đất rung lên, cơ thể Ma Vương cao ba mươi thước của Dương Hạo từng bước đi về phía bên này, năng lượng quỷ dị mạnh mẽ cũng khóa chặt lấy Tôn Lập Dương.
Năng lượng quỷ dị của hai người thật mạnh mẽ. Dưới khí thế như vậy, trên mặt Tôn Lập Dương lộ ra vẻ ngưng trọng. Nhưng trong mắt hắn, có sự điên cuồng.
“Ha ha!”, tên này đột nhiên phá lên cười, sau đó giơ hai tay lên, ngửa mặt lên trời, một cỗ năng lượng uy áp bay lên nhanh chóng.
“Huyết mạch lực lượng, bộc phát cho ta! Thần lực chú thể, bất tử bất diệt!”, hắn gầm lên một tiếng, một tia sáng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi vào trong cơ thể hắn.
“Ầm!”, giậm chân một nhát, cả không gian lập tức chấn động. Tôn Lập Dương thu tay lại, trong mắt hiện lên ý chiến đấu điên cuồng.
Búng tay một cái, hắn chỉ vào Dương Hạo và Lãnh Lăng, nói: “Hai người các ngươi cùng lên đi! Ta không phế vật như đám người Diệp Già và Mang Thính Phong”.
“Liệt biến, thiên tôn diệt!”, hai mắt Lãnh Lăng ngưng tụ, sau đó gầm lên một tiếng. Cơ thể lập tức lóe lên, một nghìn bóng ma xuất hiện xung quanh cậu ta.
“Giết!’, trong những bóng ma đó bộc phát ra 40% năng lượng ma khí của cậu ta, trong nháy mắt lao về phía Tôn Lập Dương.
Vẻ mặt Dương Hạo cũng ngưng trọng, cậu cảm nhận được lực lượng của Tôn Lập Dương lúc này đủ để nghiền nát cơ thể của cậu. Lực lượng này là lần đầu tiên cậu thấy trong đời này.
“Bốn cánh tay, đập cho ta!”, gầm lên một tiếng, đôi mắt màu máu của Ma Vương tràn đầy dữ tợn, bốn cánh tay đập xuống.
“Cút!”, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, cơ thể của Tôn Lập Dương đột nhiên lao thẳng về phía hai người bọn họ.
“Giết!”, nắm đấm đánh ra như ánh điện, trong nháy mắt hiện ra hàng trăm bóng người. Có một sức mạnh đáng sợ trong cú đấm đó, phá hủy mọi thứ.