Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Sợ gì chứ? Tên Dương Hạo kia chẳng qua cũng chỉ là có tiếng không có miếng thôi, không giống như chúng ta, chúng ta là thiên tài chân chính của Kiếm Đạo Tông. Làm gì có ai trong chúng ta là không lĩnh ngộ được kiếm chi đại đạo chứ?”, một tên khác khinh thường nói.  

 

“Vưu Trạch, nếu ngươi sợ thì tự mình đi trước đi, ta và Thuần Thưởng sư đệ ở đây cũng đủ để càn quét Thiên Thành rồi”, tên thanh niên dẫn đầu cười lạnh.  

 

Hắn ngẩng đầu lên, giọng nói vang lên hùng hồn, hét về phía Thiên Thành: “Đám tạp nham của Thiên Thành, mau ra ngoài chịu chết cho ta”.  

 

“Rõ là phiền. Không dạy cho đám tầm thường như các ngươi một bài học, thì các ngươi vẫn cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ đấy”, một giọng nói non nớt vang lên, một đứa trẻ tám chín tuổi đi ra từ cổng của Thiên Thành.  

 

Đứa trẻ này chính là Tiểu Hải, khí linh của chiến hạm Trấn Linh, nó nhận lời giao phó của Dương Hạo canh giữ Thiên Thành. Tuy rằng vẫn cảm thấy hơi không phục, nhưng trong lòng nó lại vô cùng kính nể Dương Hạo.  

 

Nó đã đi theo Huyết Hải Kiếm Đế nhiều năm, biết những tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp đã dung hợp mấy loại đại đạo sẽ đáng sợ đến mức nào. Dương Hạo bây giờ sở hữu bốn loại đại đạo, còn một đạo sinh mệnh rất mạnh đang lĩnh ngộ. Nếu như y thật sự dung hợp năm loại đại đạo, một khi Niết Bàn cảnh giới thành công, y sẽ trực tiếp trở thành Thiên Quân cấp cao.  

 

Tên thanh niên cầm đầu nhìn thấy Thiên Thành chỉ có một đứa trẻ như vậy đi ra, trên mặt hắn lập tức vô cùng tức giận. Hắn cho rằng Thiên Thành đang coi thường ba đệ tử thiên tài của Kiếm Đạo Tông bọn họ.  

 

“Một đứa nhóc cũng dám kiêu ngạo trước mặt chúng ta. Chờ đến khi ta bắt được ngươi, lấy ngươi để uy hiếp đám rùa đen rụt cổ Thiên Thành, xem bọn chúng có dám ra mặt không”.  

 

Tên thanh niên vừa nói, vừa nghiêng người về phía trước, trường kiếm sau lưng lập tức bay ra khỏi vỏ, hóa thành một tia sáng lao về phía Tiểu Hải.  

 

“Phế vật”, Tiểu Hải bĩu môi, giơ ngón tay non nớt nhẹ nhàng gõ lên đầu tia kiếm quang đó, năng lượng đáng sợ lập tức bùng nổ.  

 

Nó chính là khí linh của chiến hạm Trấn Linh, sở hữu tất cả năng lượng của chiến hạm Trấn Linh. Trên ngón tay của nó ẩn chứa uy lực đáng sợ của chiến hạm Trấn Linh.

 

“Răng rắc!”, chỉ với một ngón tay thôi, thanh trường kiếm đó lập tức vỡ tan, hóa thành nhiều mảnh vỡ rơi xuống đất.  

 

Ba tên thanh niên ở đối diện lập tức trợn to hai mắt, trên mặt ai nấy đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Sau khi bọn họ đưa mắt nhìn nhau thì quay người bỏ chạy về phía xa.  

 

Tiểu Hải cũng không đuổi theo, sau khi nhìn lướt qua một cách khinh thường rồi trở lại Thiên Thành.  

 

Nhiệm vụ mà Dương Hạo giao cho nó không phải là giết kẻ địch đột nhập, mà là muốn nó đe dọa những kẻ ngấp nghé Thiên Thành, hay nói cách khác là gây bất lợi cho tất cả người dân của Thiên Thành.  

 

Thiên Thành mới được thành lập nên có rất nhiều người nhìn chằm chằm như hổ đói. Vai trò của nó chính là đập núi dọa hổ. Có nó ở đây, cho dù là Kiếm Đạo Tông cũng không thể làm gì được Thiên Thành...  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK