Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cao Minh Thu bỗng nghĩ đến một chuyện, ý niệm thay đổi nhưng lại không thấy động tĩnh gì, hắn rất ngạc nhiên, lúc này mới nhận ra Linh Xà Kiếm của mình cũng không còn ở bên cạnh, xem ra đã bị Dương Hạo lấy mất rồi, tên Dương Hạo đáng ghét, ta tuyệt đối không tha cho ngươi.  

 

Cao Minh Thu lại không biết hắn mất đi một cơ hội có lẽ là duy nhất có thể thoát khỏi trói buộc của Dương Hạo.  

 

Cao Minh Thu có biết rõ thực lực của Dương Hạo, thực lực của Dương Hạo sẽ không thấp hơn mình nên nếu Linh Xà Kiếm ở trong tay y thì không thể có chuyện quay lại với mình.  

 

Hắn lại không biết thật ra Linh Xà Kiếm đang nằm trong tay Thừa Phong, nếu hắn biết chuyện này chỉ cần tiếp tục sử dụng sức mạnh ý niệm chắc chắn có thể giành lại Linh Xà Kiếm từ trong tay Thừa Phong.  

 

Mà có được Linh Xà Kiếm là có thể tạo ra một phân thân khác cho Cao Minh Thu, cơ thể chính là phân thân cùng hợp sức thì có thể khiến đại đạo trọng lực của Dương Hạo không thể khống chế được hắn nữa, làm hắn khôi phục lại khả năng tự do hoạt động.  

 

Nhưng hắn nghĩ Linh Xà Kiếm của mình chắc chắn nằm trong tay Dương Hạo, thế nên không có tự tin có thể lấy lại Linh Xà Kiếm bằng ý niệm, thế nên dĩ nhiên sẽ không sử dụng ý niệm nữa.  

 

Hắn thầm thở dài, không ngờ mình sẽ bị thất bại trong đất hoang đại vực này, Dương Hạo! Rốt cuộc ngươi là ai, lẽ nào là người chém đứt mạng của Cao Minh Thu ta?  

 

Cao Minh Thu biết mình không thể ngồi đợi chết, dù có khó khăn hơn nữa cũng phải ra ngoài hợp sức với đồng tộc của mình, chỉ cần nhìn thấy mình, tộc Lân Giáp có thể phát huy được sức chiến đấu mạnh nhất, chắc chắn có thể khiến tộc Giáp Lân hồi sinh.  

 

Trong lòng Cao Minh Thu chợt động, có lẽ mình hơi sốt ruột, tại sao phải thực hiện biến thân toàn bộ, nếu chỉ biến thân một phần thì dần dần chưa chắc không thể nhìn thấy hiệu quả mình mong muốn, chỉ cần mình chịu được cơn đau mà thôi.  

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt Cao Minh Thu lại hiện lên vẻ khát vọng, hắn kiểm soát cơ thể của mình, thử tiến hành biến thân, đầu tiên là ngực của mình.  

 

Phần ngực của Cao Minh Thu dần mọc ra vảy màu xanh, mặc dù giữa trán lộ ra vẻ đau đớn nhưng cơn đau đã ít hơn lúc muốn biến thân toàn bộ trước đó rồi, điều này khiến Cao Minh Thu cảm thấy cơn đau từ trong tầm mắt đã bớt hơn rất nhiều.  

 

“Xem ra làm vậy khả thi”, Cao Minh Thu thầm vui mừng, hắn vứt bỏ tiếng gào thét thảm thiết liên tục của tộc Lân Giáp ra sau đầu, hắn biết mình không thể phân tâm, chỉ có vứt bỏ mấy động tĩnh này phía sau, mình mới có thể phá được cấm thuật trên người mình của Dương Hạo. Cứ đợi đi Dương Hạo, ta sẽ tìm ngươi tính sổ, mong rằng lúc ngươi đi vào vương trướng, ta sẽ cho ngươi một bất ngờ.  

 

Mặc dù Dương Hạo thi triển đại đạo trọng lực trên người Cao Minh Thu, nhưng không thể giam cầm được khả năng cảm ứng của Cao Minh Thu, thế nên hắn có thể cảm nhận được Dương Hạo không ở đây.  

 

Hắn tin rằng thuộc hạ của mình nhất định có thể ngăn được đám người không biết xấu hổ đó, hắn nhất định phải giải quyết cấm chế trong người trước khi Dương Hạo quay lại, như thế mới có thể đánh một trận công bằng với Dương Hạo đáng ghét kia, hắn muốn xem thử mình và Dương Hạo ai mạnh hơn.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK