Đối với người khác mà nói đạt tới được cảnh giới Thiên Quân viên mãn đã là một chuyện không dễ dàng gì rồi, đến cả tu vi hiện giờ của Cổ Hàn Y cũng chỉ là Thiên Quân đỉnh cao mà thôi. Nhưng đệ tử thân truyền mà ông ta muốn thu nhận giới hạn chỉ là Thiên Quân viên mãn?
Nếu như giới hạn chỉ là Thiên Quân viên mãn, nếu may mắn thì có thể là Thiên Quân thất trọng, bát trọng, mà mục tiêu của Cổ Hàn Y lại là một đệ tử thân truyền có thể khiến điện Thiên Nhất nở mày nở mặt, vậy thì tu vi phải trên Đại Đế thì mới có thể làm được!
Màn thể hiện của Văn Tĩnh không đủ để thuyết phục công chúng, vốn dĩ đường đường là một điện chủ tôn nghiêm, lời nói ra không thể dễ dàng thu lại được, nhưng chỉ cần có cơ hội ông ta sẽ lập tức rút lại lời hứa kia!
Văn Tĩnh dựa vào Thiên Sóc uy lực mạnh mẽ trong tay, cho dù thực lực của Tiêu Tâm có mạnh đến đâu cũng không thể làm gì hắn được, chỉ cần hắn có thể duy trì cục diện với Tiêu Tâm, Điện Chủ và các vị trưởng lão sẽ không thể nói gì được.
Tiêu Tâm này là đệ tử chưởng giáo tương lai của núi Cổ La, tuổi tác lớn hơn hắn, địa vị của núi Cổ La tương đương với điện Thiên Nhất trong thế giới Phong Vũ, nếu như hắn có thể ngang hàng với Tiêu Tâm, chẳng phải có thể chặn được miệng lưỡi của người khác sao?
Văn Tĩnh cũng cảm nhận được rằng thực lực của Tiêu Tâm khác với những gì hắn nghĩ, vốn dĩ hắn cho rằng cảnh giới của Tiêu Tâm dù cao hơn hắn một bậc, giết được huynh trưởng Văn Thương của hắn chỉ là do được Dương Hạo giúp đỡ, về thực lực thì không thể nào so sánh với Văn Thương được, hắn thừa sức đối phó với Tiêu Tâm.
Nhưng giờ đầu óc của tên này đã dần tỉnh táo hơn, xem ra thực lực của Tiêu Tâm cao hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, Văn Tĩnh cố gắng chớp cơ hội để chiếm thế thượng phong.
Nhưng làm gì dễ dàng như vậy, Tiêu Tâm một chưởng tấn công, khoảng cách xa vời của hai người đã lập tức hiện ra, một khi tới gần, mặc dù Văn Tĩnh có Đấu Thiên Sóc trong tay vẫn cảm thấy một chưởng của đối phương dường như đang ẩn giấu một vùng biển bão tố, từng lớp từng lớp, xếp chồng lên nhau, ngọn sóng này cao hơn ngọn sóng kia, ập về phía hắn!
“Bùm!”, nắm đấm và Đấu Thiên Sóc đập mạnh vào nhau giữa không trung, một bên bốc cháy ngùn ngụt, còn một bên thì vững như núi, một chiêu đã phân chia rõ ràng hai bên, cơ thể của hai người đồng thời bật mạnh về đằng sau.
“Năng lượng bá đạo quá!”, Văn Tĩnh không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, bề ngoài nhìn tưởng chừng như thực lực của đôi bên là ngang hàng, nhưng thực chất vì sao có thể duy trì cục diện như hiện giờ trong lòng hắn biết rõ, hắn dựa vào lớp áo giáp bảo vệ trên cơ thể để giúp cho cơ thể không bị thương.
Gương mặt Tiêu Tâm lộ vẻ kinh ngạc, mặc dù Văn Tĩnh ngang ngược khiến người ta ghét nhưng thực lực quả thực rất mạnh, xem ra tên này không hề dưới Văn Thương!
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tiêu Tâm, Văn Tĩnh cảm thấy đắc ý, xem ra dựa vào hộ tâm bảo trụ này để chống lại Tiêu Tâm không thành vấn đề.
Thấy Văn Tĩnh ngăn được Tiêu Tâm, đám người Lâm Phàm vốn dĩ đang chờ đời Văn Tĩnh xấu mặt, nhưng bây giờ lại xảy ra bất ngờ, Lâm Phàm biết thực lực của Văn Tĩnh, biết rằng cho dù hắn có dựa vào Đấu Thiên Sóc cũng không thể cản được Tiêu Tâm, vì sao lại xảy ra sự sai lệch bất ngờ này chứ?
“Sư đệ, có cần bọn ta giúp không?”, Lâm Phàm cố ý hỏi.