Một ông lão mặc áo choàng xám với khuôn mặt hồng hào, trên người có một luồng năng lượng đáng sợ. Lão lơ lửng giữa không trung, hòa vào không khí như một cơn gió nhẹ.
Có một người khác, một người đàn ông trung niên dũng mãnh. Tay cầm giáo dài, khí tức nồng hậu. Ông ta cũng lơ lửng giữa không trung, khí tức tỏa ra khiến cho không ít đệ tử bên dưới cảm thấy chấn động.
Sau đó, một bóng người nhanh chóng xuất hiện ở rìa của quảng trường, phân thành hai trận doanh không ngừng tiến vào khu vực rìa. Trên người những người này đều mang theo khí tức lưu động. Cảnh giới Tử Phủ dẫn đầu, phía sau toàn bộ là cảnh giới Tiên Thiên.
“Ha ha! Bắc Thanh không mời mà đến, dẫn đệ tử dưới trướng tới xem lễ, mong Thiên Quân Môn đừng trách phạt”, ông lão áo xám cười thành tiếng trước.
“La Thần Hi cũng mang theo một ít đệ tử tới xem lễ. Tề Đằng, ta nghĩ ngươi không để ý đúng không?”, người đàn ông trung niên mặc chiến giáp nói với nụ cười trên mặt.
Trước sự xuất hiện đột ngột của đám đông, Tề Đằng cười nhạt. Trong những năm qua, những người của Khí Nguyên Tông và La Thị chưa bao giờ bỏ lỡ một cơ hội nào. Mục đích của họ là tiếp nhận những tu giả trẻ tuổi đã bị từ chối sau cuộc đánh giá của Thiên Quân Môn.
Mặc dù những tu giả trẻ tuổi này không thể tiến vào Thiên Quân Môn, nhưng không ai dám nói rằng tài năng của họ không cao. Đối với Khí Nguyên Tông và La Thị, những đệ tử này có thể bổ sung sức mạnh của họ rất nhiều.
Ánh mắt đảo qua hai người trên bầu trời, Tề Đằng nói: "Bắc Thanh, La Thần Hi, nếu hai người không muốn chọc giận lão đại của chúng ta, vậy thì ngoan ngoãn xuống đây. Nếu không, xảy ra chuyện gì, ta không chịu trách nhiệm đâu".
Nghe đến đây, sắc mặt của hai người trên đều đông cứng lại. Sau đó, bóng dáng của họ hạ xuống, đi đến trước trận doanh của mình.
“Linh Kiếp! Hai cảnh giới Linh Kiếp! Bay trên bầu trời, vượt qua nghìn dặm, thật là mạnh mẽ!”, trong lòng Dương Hạo không khỏi cảm thán một câu, nhìn thấy cường giả như vậy, càng củng cố quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn.
Sự bình tĩnh và nhàn nhã như không của Tề Đằng đối với cảnh giới Linh Kiếp, khiến cho bọn chúng lập tức câm như hến. Dương Hạo càng thêm khẳng định rằng thế lực của Thiên Quân Môn mạnh hơn nhiều so với hai thế lực Khí Nguyên Tông và chủ thành La Thị.
Chỉ có vài trăm đệ tử thì sao? Những tu giả của Thiên Quân Môn đều là thiên tài hàng đầu. Nếu như ra tay, toàn bộ thành La Hầu có thể sẽ biến thành một địa ngục đẫm máu.
“Đánh giá tiếp tục!”, Tề Đằng xua tay sau khi liếc nhìn Bắc Thanh và La Thần Hi.
Một nhóm tu giả thiên tài vừa dừng bước chân giờ lại tiếp tục tiến về phía trước, áp lực không gì sánh được không ngừng tác động vào bọn họ, lập tức khiến cơ thể họ cảm nhận khí tức cuồng bạo dâng trào trong cơ thể, có thể sẽ không chống đỡ được bất cứ lúc nào.
Dương Hạo tu luyện Kim Nham Chi Thân, hấp thụ năng lượng kim loại cực lớn, mỗi một tấc tế bào bên trong cơ thể đều vô cùng mạnh mẽ. Cậu từng bước đi về phía trước, tuy rằng bước đi có vẻ khó hơn một chút, nhưng vẫn rất dễ dàng.
Ngược lại Thiết Sơn bên cạnh khiến cậu kinh ngạc, tên này bước thong thả về phía trước, tựa như không hề cảm thấy một chút áp lực nào.
“Phập!”, sau khi đi được chừng chục mét, có người bắt đầu không thể nhịn được nữa, máu phun ra từ miệng, sau đó cơ thể bật lại.