“Chỉ mình Tiêu Tâm, sao phải phiền phức làm gì, một mình tiểu đệ là có thể đối phó được rồi!”, trước mặt Lâm Phàm, đây vốn là đối thủ lớn nhất của hắn, Văn Tĩnh đương nhiên phải tỏ ra không chút yếu thế, vì vậy hắn không hề do dự đáp.
Trong lòng Văn Tĩnh thầm tính toán, bản thân sẽ dựa vào hộ tâm bảo trụ để đối phó với Tiêu Tâm, duy trì cục diện hai đối thủ ngang hàng, như vậy ai có còn dám nói hắn không có tư cách trở thành đệ tử thân truyền của Điện Chủ được nữa?
Thấy giọng điệu chắc nịch của Văn Tĩnh, cũng không có vẻ gì là đang chống chế, khiến cho Lâm Phàm nảy sinh nghi ngờ, lẽ nào Tiêu Tâm này chỉ là một tên danh không xứng với thực thôi sao? Gì mà được đế viện nhìn trúng, năng lực ngang hàng với truyền nhân Dương Hạo được đế viện đặc biệt lựa chọn? Lẽ nào đây chỉ là bịa đặt thôi sao?
Mặc dù trước đây Lâm Phàm chưa từng giao đấu với Văn Tĩnh, nhưng sự so sánh giữa các cường giả cần gì phải động tay, có lúc chỉ cần nhìn thoáng cái là đã ra manh mối rồi.
Văn Tĩnh hoàn toàn không phải đối thủ của hắn! Cảnh giới hay thực lực đều kém hơn!
Đây cũng là lí do vì sao Lâm Phàm không phục việc Hàn Cổ Y hứa rằng sẽ thu nhận Văn Tĩnh làm đệ tử thân truyền, dựa vào đâu mà Văn Tĩnh lại được Điện Chủ xem trọng, còn hắn thì không?
Nếu như Tiêu Tâm chỉ là hư danh, vậy nói không chừng có thể thực sự thua trong tay Văn Tĩnh, cho dù Tiêu Tâm có bất tài nhưng hắn cũng là đệ tử chưởng giáo của núi Cổ La! Đánh bại hắn nhất định sẽ giúp Văn Tĩnh củng cố địa vị ở điện Thiên Nhất, vậy thì sẽ càng bất lợi hơn cho hắn!
Nhất định phải khiến ba vị trưởng lão nhìn ra được thực lực thật sự của Tiêu Tâm, để tránh bọn họ thực sự cho rằng Văn Tĩnh và Tiêu Tâm là đối thủ ngang hàng.
Việc Văn Tĩnh dựa vào hộ tâm nội trụ có thể giấu được Tiêu Tâm, giấu được đám người Lâm Phàm nhưng không thể nào giấu được ba vị trưởng lão.
Vì hộ tâm nội trụ này là bảo vật phòng ngực, dựa vào nguyên khí của bản thân để chống lại công kích của đối phương, điều này chỉ có thể nhìn thấy ở con mắt của những người tu luyện có kinh nghiệm, nếu không cho dù thực lực có tốt thế nào cũng vô ích.
Bởi vì ngoại trừ người sử dụng bảo pháp biết rõ, trong trường hợp đối thủ không biết, cho dù khoảng cách có gần, chỉ cần người sử dụng không nói thì sẽ không thể nhìn ra được chút bất thường nào.
Pháp bảo được kích phát bởi nguyên khí của tu sĩ, nhưng uy lực tỏa ra thì lại không phải là nguyên khí mà là tu khí!
Hung khí chứa thành phần của nguyên khí, mà hai loại khí tức này không thể nào phân biệt được, buộc phải quan sát cực kỳ kỹ mới có thể tìm ra được chút khác biệt.
Sau khi Văn Tĩnh đỡ được một chưởng của Tiêu Tâm, ba vị trưởng lão đều đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc, suy nghĩ của họ giống với Lâm Phàm, tuy nhiên bọn họ không nghĩ rằng Tiêu Tâm danh không xứng với thực!
Bọn họ biết rằng, Cổ Hàn Y đã tận mắt chứng kiến đế viện lựa chọn Tiêu Tâm làm đệ tử, chỉ cần Tiêu Tâm có thể Niết Bàn thành công, bất kỳ lúc nào hắn cũng có thể vào đế viện, ai mà có thể nghi ngờ mắt nhìn người của đế viện chứ?