Thu thập xong những thứ này, cậu cũng bắt đầu khôi phục vết thương và tiêu hao trong cơ thể.
“Ồm!”
“Ồm!”, trong không gian khép kín này, hai người ngồi vắt chéo chân, bắt đầu im lặng tu luyện.
Sau khoảng một ngày, Lãnh Lăng thức dậy trước. Vết thương trên người cậu ta gần như đã bình phục, tu vi cũng đã hoàn toàn ổn định ở cấp độ cảnh giới Tử Phủ nguyên trì, nguyên trì trong cơ thể cậu ta tăng vọt.
Sau khi tỉnh lại, cậu ta canh giữ bên cạnh Dương Hạo, nhìn chằm chằm vào chàng trai đáng sợ trước mặt. Trong lòng cậu ta không khỏi cảm thám, cũng cảm thấy vận may của mình thật tốt.
Về thực lực, Dương Hạo tuyệt đối có thể sánh ngang với cậu ta. Ma tu mạnh mẽ hoàn toàn có thể trấn áp Liệt biến ma của cậu ta. Còn cơ thể Ma Vương cũng mạnh hơn cậu ta nhiều.
Tiên Thiên viên mãn, cảnh giới này mặc dù thấp nhưng lực chiến đấu thực sự rất đáng sợ. Lãnh Lăng cũng cảm thấy bản thân ban đầu đã đánh giá thấp Dương Hạo.
Cậu ta thầm nghĩ, nếu như Dương Hạo thực sự ra tay với cậu ta, ai sống ai chết chưa rõ nhưng chắc chắn rằng sẽ có một người sẽ chết. Mà người chết đó rất có thể sẽ là cậu ta.
Bởi vì đối mặt với cơ thể Ma Vương, Lãnh Lăng không có chút tự tin nào. Hơn nữa Dương Hạo có rất nhiều chiêu, trọng lực gấp trăm lần hay tấn công bằng tâm lực đều là những chiêu thức rất đáng sợ, đặc biệt là kiếm đạo, tính sát thương càng lợi hại hơn.
“Tên này, kinh khủng quá!”, trong lòng không khỏi cảm thán, Lãnh Lăng gác lại suy nghĩ, tập trung bảo vệ Dương Hạo tu hành.
“Vù!”, thời gian một ngày trôi qua, Dương Hạo mới hồi phục lại. Cậu mở mắt ra, phun ra một ngụm khí lưu.
Nhìn Lãnh Lăng trước mặt, cậu cười nói: “Ngươi ra đòn trên cơ thể ta đến sướng cả tay, thật sự suýt chút nữa khiến ta không hồi lại được rồi”.
“Xin lỗi, không phải do ta cố tình, đều là do ma tính điều khiển”, Lãnh Lăng mỉm cười đầy tội lỗi, sau đó dang hai tay bày tỏ sự bất lực.
Dương Hạo khẽ ngây ra, sau đó trầm mặc một lúc, trong lòng suy nghĩ và đấu tranh. Cậu ngẩng đầu, nhìn Lãnh Lăng.
Nghiêm túc nói: “Ma tính đáng sợ, một người khi nhập ma thì sẽ biến thành ma đầu. Tu ma giả, đáng sợ nhất là bản thân không thể khống chế được ma tính, rơi vào địa ngục ma đạo thực sự”.
“Đúng vậy!”, Lãnh Lăng gật đầu, nói: “Nhưng ta không hối hận, so dù rơi vào ma đạo cũng phải giết hết toàn bộ gia tộc của kẻ thù”.
Cảm nhận được sự căm hận của đối phương, trong lòng Dương Hạo thở dài, sau đó nói: “Ta cho ngươi một ngươi phương pháp luyện hóa linh hồn, ngươi phải thề rằng không được truyền bá ra bên ngoài. Ta và ngươi trở thành huynh đệ, thứ này rất có ích cho việc khống chế ma tính của ngươi”.
“Thứ gì?”, Lãnh Lăng vô cùng ngạc nhiên, có thể khống chế được ma tính, môn pháp này từ trước đến giờ cậu ta chưa từng nghe qua.
“Ồm!”, Dương Hạo cử động ngón tay, sau đó dấu ấn vốn dĩ đã ghi lại trong linh hồn Lãnh Lăng đột nhiên bùng nổ, trong dấu ấn này ghi lại phương pháp tu hành Vạn tử bất diệt hồn.
Vừa nãy khi kêu gọi Lãnh Lăng tỉnh lại, cậu hi vọng tên này có thể dựa theo Vạn tử bất diệt hồn này để khống chế ma tính, nhưng không ngờ rằng cậu ta lại không hề tiếp xúc với ấn ký này, vì vậy cậu chỉnh đành phong ấn ấn ký này lại.