Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bởi vì mang cơ thể chiến thần, giọng nói của Dương Hạo cũng có sự biến đổi. Vậy nên dù là người đã từng tiếp xúc hay là người xa lạ thì đều chẳng thể phán đoán ra y từ tiếng cười này.  

 

Trong điện Linh Kiếp, toàn bộ tinh hồn đều đã tan biến, trên mặt y mang theo nụ cười, giơ chân lao thẳng ra phía trước, Phong Chi Nhất Đạo dung hoà vào trong cơ thể, nháy mắt đã ra khỏi điện Linh Kiếp.  

 

“Không ngờ sau khi dung hợp hai loại đạo pháp này thì ngay cả Phong Chi Nhất Đạo mình cũng lĩnh hội được rồi. Vạn đạo về chung một mối, xem ra đây chính là đại đạo tương thông vẫn thường hay nghe”, y không nhịn được nhủ thầm trong lòng.  

 

Sau khi thông qua điện Linh Kiếp thì cũng là một không gian đặc biệt như vậy. Có điều đại điện này rộng hơn gấp mấy chục lần so với điện Linh Kiếp. Bên trong cung điện rộng mấy vạn dặm ngập tràn khí tức hoang liêu.   

 

Cột trụ đổ nát, tượng điêu khắc sứt mẻ, còn cả những bức tượng thần rách nát. Tất cả những thứ ở bên trong đều mang theo tử khí nồng đậm, khiến cho người ta hoang mang.  

 

“Ha ha! Chúc mừng mấy người, tất cả đều vượt qua được điện Linh Kiếp”, đúng vào lúc này, bên trong các không gian cung điện gần như xuất hiện bóng người khổng lồ kia cùng một lúc.  

 

“Tiếp theo đây là điện Thiên Quân. Mỗi người trong số mấy người đều sẽ trải qua khảo nghiệm của cường giả Thiên Quân. Chỉ khi thông qua được sự khảo nghiệm tại đại điện này thì mấy người mới có cơ hội đặt chân lên điện Đại Đế và tiếp nhận thử thách”, nói xong câu này, người khổng lồ đó lại biến mất không thấy tăm hơi.  

 

Dương Hạo vừa mới hoàn hồn trở lại, đột nhiên cảm nhận được từng luồng năng lượng mạnh mẽ quy tụ tại trung tâm của đại điện, bốn thân hình dần được hội tụ.  

 

“Thiên Quân! Năm người!”, y không nhịn được mà kinh hô lên một tiếng, trong mắt xuất hiện vẻ nghiêm trọng trước nay chưa từng có.  

 

“Rầm!”, “rầm!”,… năm Thiên Quân dần trở nên thực hơn, phát ra uy thế đại đạo vô cùng mạnh mẽ, chỉ riêng áp lực đã khiến cho y cảm nhận được sự trầm trọng dị thường.  

 

Dương Hạo nghiêm túc nhìn về phía năm thân hình kia, đạo pháp chiến thần trên người cũng đang không ngừng điều động.  

 

Mặc dù năm Thiên Quân này đều là Thiên Quân nhất trùng, thế nhưng đối với tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp bước hai như y mà nói thì Thiên Quân cũng không phải có thể tuỳ ý đối kháng. Đây là cách biệt của cảnh giới, là cách biệt của đạo, cũng là khoảng cách của đẳng cấp.  

 

“Tiểu bối, chỉ cần đỡ được một đòn của mỗi người trong số chúng tôi thì ngươi sẽ có thể thông qua khảo nghiệm của điện Thiên Quân”, đúng vào lúc này, một người trong số năm Thiên Quân tiến lên trước một bước rồi lên tiếng nói.   

 

Dương Hạo híp mắt lại, cảm giác mà Thiên Quân này cho y chính là một cường giả cực mạnh, không phải là một tinh hồn mà là một người sống bằng xương bằng thịt.  

 

Không chỉ như vậy, y cảm giác bốn người còn lại cũng như thế.   

 

Đỉnh đầu bọn họ đều mọc một cái sừng, loé lên ánh sáng sắc nhọn, trông cũng không khác biệt bao nhiêu so với người khổng lồ một sừng khi trước, chỉ là dáng người hơi lùn hơn một chút.  

 

Y nghiêm nghị nói: “Các vị tiền bối xin hãy ra tay đi!”  

 

“Ha ha! Ranh con đúng là tự tin nhỉ. Đại ca, để ta trước”, một tiếng cười nhẹ vang lên, sau đó một thanh niên thoạt nhìn trẻ nhất trong số năm người bước ra.  



Người đó vừa tiến ra một bước, xung quanh Dương Hạo đã bùng lên ngọn lửa. Dưới sự bao trùm của sức nóng khủng bố, Dương Hạo đột nhiên cảm thấy cơ thể của mình giống như sắp bị dung hoà. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK