Lực lượng dưới sự chỉ huy của Đoạn Khải Phong mạnh hơn nhiều so với truyền văn trước đó.
Có tới mười tám tu giả cảnh giới Linh Kiếp. Bản thân ông ta đang ở cảnh giới Linh Kiếp bước ba, cái này đích xác là thật. Tuy nhiên, trong số những thuộc hạ của ông ta, có sáu người ở cảnh giới Linh Kiếp bước hai, và có mười một người ở cảnh giới Linh Kiếp bước một, nhiều hơn so với truyền văn ban đầu.
Ngoài ra, trong tay ông ta còn có một ma khôi do La Thần Hi gửi đến. Tuy rằng ma khôi này lúc trước nói là ở cảnh giới Tử Phủ pháp tương, nhưng sau khi trở thành ma khôi, thực lực của nó có thể so với cảnh giới Linh Kiếp bước ba, không nên coi thường.
Nhưng cho dù là như vậy, khi đối mặt với hơn một trăm cao thủ cảnh giới Linh Kiếp, bọn họ đều rơi vào tuyệt vọng.
Nhìn từng cảnh giới Linh Kiếp này hạ xuống, rồi vây họ ở giữa, mặt Đoạn Khải Phong xám xịt.
“Vị công tử này, trước Đoạn mỗ ta đây đã mạo phạm đến cậu, mong cậu đại nhân đại nghĩa hãy bỏ qua cho kẻ tiểu nhân này”, đối mặt với tình huống như vậy, Đoạn Khải Phong chỉ có thể cúi đầu.
Nhưng đáy mắt ông ta lại chứa đầy hận thù. Giết chết con trai của ông ta và buộc ông ta phải nhận lỗi, trong thâm tâm, ông ta hận đối phương tận xương tủy.
Bây giờ tình hình không được như ý, ông ta chỉ có thể chịu đựng. Tuy nhiên, sau khi đã tích lũy đủ sức mạnh và hoàn thành kế hoạch vĩ đại của sư tôn, ông ta nhất định sẽ diệt trừ đối thủ càng sớm càng tốt.
“Haha!”, Dương Hạo khẽ cười một tiếng, sau đó vỗ vỗ chỗ bị Đoạn Khải Phong tấn công.
Sắc mặt y đột nhiên trở nên dữ tợn, y nói: "Ông là tiểu nhân thì không sai rồi nhưng ta cũng chẳng phải đại nhân, bị người đánh ta chỉ biết đánh lại, không biết nể tình đâu".
“Tứ vệ nghe lệnh, không được để sót tên nào”, chỉ một câu, đã phát động tàn sát đối với đám cảnh giới Linh Kiếp.
Trong khoảnh khắc, năng lượng uy nghiêm và uy lực của đạo bộc phát ra từ trong cơ thể của hơn một trăm cảnh giới Linh Kiếp. Những cú xung kích năng lượng tỏa ra xung quanh.
"Bùm!"
"Bùm!"
“Bang!”, các tòa nhà xung quanh tiếp tục sụp đổ, trận chiến đẫm máu nổ ra. Chỉ trong một hơi thở, hai thủ hạ của Đoạn Khải Phong đã bị chém đầu, bọn họ đều có tu vi cảnh giới Linh Kiếp.
Sau một hơi thở, người con trai cả Đoạn Thành Ngọc cũng bị Diệt Nguyệt Luân của Thân Đồ Liệt Nguyệt tiêu diệt. Sau đó là Đoạn Thành Lâm bị huyết sát chi lực của Đông Long bao phủ, cuối cùng biến thành huyết dịch với tiếng tru thảm thiết.
"Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! A!”, Đoạn Khải Phong đột nhiên gầm lên, giọng đầy đau khổ và không cam lòng.
Sau đó, ông ta đột nhiên bộc phát ra năng lượng đạo pháp băng giá, đẩy lùi một hai tu giả cảnh giới Linh Kiếp trước mặt. Sát khí cuồng bạo trực tiếp bao phủ Dương Hạo.
“Bắt giặc bắt vua trước, chỉ cần ta bắt được hắn, thì còn có hy vọng”, Đoạn Khải Phong thầm nhủ, sau đó hơi thở của băng giá nhanh chóng khóa chặt người Dương Hạo lại.
“Ma khôi, chặn chúng lại cho ta!”, ông ta ra lệnh, sau đó đi thẳng về phía Dương Hạo.
“Rầm!”, con ma khôi đột nhiên gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, rồi chiếc áo choàng đen của nó bị xé thành nhiều mảnh, lộ ra thân hình gớm ghiếc.
Tay chân gầy như gỗ, toàn thân bê bết máu. Đôi mắt đó giống như hai cục máu đông lại, trong miệng đầy máu.
“Gào!”, sau một tiếng hú dài, ma khôi lao thẳng vào đám đông. Nó vẫy tay, và trên lòng bàn tay mọc ra những chiếc móng sắc nhọn màu máu.
“Phập!”, ngay khi nó vừa mới đến gần, hai người của tứ vệ cảnh giới Linh Kiếp đã bị xé nát. Bị sốc, y nhanh chóng lùi lại.
“Bùm bùm!”, Đông Long điên cuồng giết một đối thủ cảnh giới Linh Kiếp phía trước, sau đó nhìn về phía ma khôi, hai mắt chợt sáng lên.
Hắn nói: "Thứ đó đối với ta là thuốc đại bổ, năng lượng huyết dịch rất kinh khủng. Các ngươi lui ra, ta sẽ đối phó nó".
Khi hắn nói vậy, năng lượng huyết dịch của hắn ngay lập tức bao phủ con ma khôi. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cơ thể của con ma khôi đã bị khí huyết sát bao phủ.
"Gầm!"
“Gào!”, những tiếng gầm rùng rợn vang lên liên tục, nhưng không ai có thể nhìn thấy điều gì đang xảy ra trong đám khí huyết sát đó.
“Bùm!”, sau vài hơi thở, cùng với một tiếng động lớn, Đông Long đánh ra một màn sương máu. Lúc này, hắn có chút chật vật, khắp người đều có vết thương.
Tuy nhiên, trên khuôn mặt hắn không có một chút đầu hàng nào, thay vào đó, một cái nhìn điên cuồng hiện lên. Rống lên một tiếng, hắn lại lao vào trong màn sương máu.
Đông Long chiến đấu với ma khôi một cách quyết liệt, còn Dương Hạo thì đối mặt trực diện với Đoạn Khải Phong. Luồng khí băng giá tiếp tục áp chế ông ta.
“Người anh em, ta tới đây!”, Đàm Khinh Tinh nhẹ nhàng nói, sau đó một luồng khí tức kinh người từ trong cơ thể lão phun ra, gây ra vô số sát thương cho Đoạn Khải Phong.
Dương Hạo không khỏi sửng sốt, lão ca của y quả nhiên kinh người. Sức mạnh bá đạo kia đúng là uy thế thiên hạ.
“Lão ca, ông quá coi thường ta rồi”, Dương Hạo phất tay, trong mắt đột nhiên bắn ra hai tia sáng như kiếm, cực kỳ sắc bén.
“Kiếm đạo sát phạt, kiếm tâm vô hình, kiếm đạo nhập hư”, một câu nói bật ra khỏi miệng Dương Hạo, nhưng nghe đến bên tai Đàm Khinh Tinh thì lại khiến lão toàn thân sửng sốt.
"Nhập hư! Cậu ta thật sự đã nhập hư ư?”, Đàm Khinh Tinh trợn to hai mắt, nhìn Dương Hạo chậm rãi đi về phía trước. Nếu tên này thật sự đã nhập hư, e rằng sắp tới sẽ có một kiếm tu vô cùng đáng sợ xuất hiện.