Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Trời ạ! Kiếm thế của cậu ta quá điên cuồng, quá mạnh mẽ rồi”, trong số những người này, có hai người ở cấp bậc cảnh giới Tử Phủ nguyên anh, mấy người ở của cảnh giới Tử Phủ dưỡng anh.  

 

Thế nhưng vào lúc bọn họ cảm nhận được kiếm thế của Dương Hạo, trong lòng đều sản sinh ra một loại cảm giác run rẩy. Loại kiếm thế này quá mạnh, cường đại tới độ khiến cho bọn họ khiếp sợ.  

 

“Khắp trời kiếm thế sinh kiếm tâm, kẻ kiểm soát kiếm tâm là vô địch thiên hạ”, Dương Hạo đột nhiên lên tiếng, sau đó kiếm thế hào hùng kia loé lên vô số ánh kiếm, nháy mắt hoá thành một dòng sông chảy vào trong lồng ngực cậu.  

 

“Vút!”  

 

“Vút!”, bên trên bầu trời có hai bóng người xuất hiện. Sau đó rất nhiều đệ tử tu hành không yếu của Thiên Quân Môn cũng đồng loạt xông ra từ bốn phương tám hướng.  

 

Bên trong điện Toạ Thiên, Vương Hi cũng xông ra. Ông ta đứng phía sau lưng Dương Hạo, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.  

 

Hướng Ninh Phong đứng trên hư không, sau lưng ông ta là Tề Đằng, hai người vừa kinh ngạc vừa vui vẻ nhìn Dương Hạo, biểu cảm trên mặt cũng không bộc lộ hết được sự phấn khích.  

 

“Ha ha! Cậu ta chỉ mới vừa bước sang tuổi hai mươi mốt, thế nhưng đã lĩnh hội được kiếm tâm chi cảnh. Thiên tài, quá đáng gờm, yêu quái!”, Hướng Ninh Phong không nhịn được mà lên tiếng.  

 

“Kiếm tâm chi cảnh, ở trong kiếm tu, cậu ta đã có thể được gọi là tông sư rồi”, Tề Đằng cũng phấn khích nói. Đối với hai người họ, đệ tử môn hạ càng mạnh thì đương nhiên cũng càng vui.  

 

Đặc biệt là Dương Hạo, một thiên tài được chọn để đi trên con đường dẫn tới Thiên Thành. Thực lực của cậu càng mạnh thì năng lực bảo toàn tính mạng cũng càng mạnh theo, đợi tới khi cậu sống sót trở về, nhất định sẽ là cường giả một phương.  

 

 

 

“Tên này có tính lĩnh hội quá đáng sợ. Trầm lắng ba tháng mà đã có thể lĩnh hội được kiếm tâm chi cảnh”, Vương Hi đứng sau lưng Dương Hạo cũng thầm kinh hãi.  

 

“Dương Hạo!”  

 

“Chính là Dương Hạo”.  

 

“Tên này quá đáng sợ. So với Liên Thiên năm đó thì cũng chẳng kém hơn chút nào”, rất nhiều đệ tử của Thiên Quân Môn cũng không kiềm chế được mà kinh thán.  

 

Trong số bọn họ có lẽ có rất nhiều người ngưỡng mộ, thế nhưng lại không có chút đố kỵ nào. Thiên Quân Môn đồng sức đồng lòng, cùng chung mối thù. Bên trong tông môn không có kẻ địch, chỉ có anh em.  

 

Trong số họ còn có mấy người nhìn Dương Hạo chăm chăm, phấn khích không thôi.  

 

“Đệ ấy quá chói mắt, lúc nào mình mới có thể giúp được đệ ấy đây?”, Tô Nhã vừa vui mừng lại cũng vừa nhủ thầm trong lòng, cô ấy chần chừ liệu có nên lập tức bế quan hay không.  

 

Bắc Mang Xuyên cười khổ, hiện tại xem ra anh ta không còn chút hy vọng nào có thể vượt qua được Dương Hạo nữa rồi.  



“Tên này quả thực rất mạnh”, Bắc Mang Thanh không nhịn được lên tiếng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK