Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng không ngờ bây giờ lại phải đích thân chứng kiến các đệ tử không tin tưởng lẫn nhau.  

 

 

 

Dù sao Văn Tĩnh cũng có vũ khí, hơn nữa tu vi cũng không yếu, chắc thực lực cũng không yếu hơn Tiêu Tâm là bao.  

 

Trong mắt Hàn Lan lộ ra vẻ cảm động, không giống với cô ta, lần này đến đây Tiêu Tâm không hề biết nội tình. Nhưng trong đại chiến, Tiêu Tâm vẫn bảo vệ cô ta đầu tiên, có người đàn ông như vậy ở bên cạnh, cô ta còn gì hối tiếc nữa?  

 

Khóe mi Hàn Lan hơi ngấn nước, gả cho người đàn ông như Tiêu Tâm, đương nhiên sẽ gặp nguy hiểm, ví dụ như lần này, rõ ràng là Tiêu Tâm không cần phải ra mặt vì bạn bè.  

 

Dương Hạo không hề thông báo cho Tiêu Tâm đến trợ giúp Thiên Thành, nếu gặp chuyện ở Thiên Thành, cũng không thể trách Tiêu Tâm được.  

 

Nhưng người đàn ông tình nghĩa như Tiêu Tâm, nếu đã nhận lời Dương Hạo trở thành Đại Trưởng Lão của Thiên Thành, nhận người bạn như Dương Hạo thì hắn chắc chắn sẽ không bỏ mặc tất cả để quay về núi Cổ La tu luyện. Mà việc đầu tiên quay về núi Cổ La đó là phái người liên tục nghe ngóng tình hình ở Thiên Thành, một khi xảy ra biến cố, cho dù hắn đang đóng cửa tu luyện, cũng phải nhận được thông báo ngay lập tức.  

 

Bế quan tu luyện rất quan trọng đối với người tu luyện. Người tu luyện thông qua bế quan để cách ly hoàn toàn ảnh hưởng từ môi trường xung quanh, trong môi trường yên tĩnh, nâng cao tu vi hơn bình thường.  

 

Tất nhiên, ưu điểm này sẽ mang lại những tác động tiêu cực nhất định. Bế quan tu luyện không thể bị quấy nhiễu, nếu không sẽ gây tổn hại lớn cho người tu luyện! Nếu nghiêm trọng, người tu luyện sẽ phải mất rất nhiều thời gian để phục hồi, còn chưa chắc đã có thể phục hồi như trước.   

 

Nhưng Tiêu Tâm không hề quan tâm đến điều đó, hắn nghĩ trên đời này chắc chắn sẽ có chuyện quan trọng hơn tu luyện.  

 

Hàn Lan hiểu và tôn trọng cách Tiêu Tâm hết lòng vì bạn bè. Lời hứa của Tiêu Tâm khiến cô ta càng thêm tin tưởng Tiêu Tâm.  

 

Chính vì Tiêu Tâm hết lòng vì bạn bè cho nên Hàn Lan mới thấy Tiêu Tâm là một người đàn ông hiếm có.  

 

Trong mắt những cô gái nông cạn, hành động của Tiêu Tâm không thích hợp, thậm chí là không đáng để giao phó cả đời.  

 

Nhưng trong mắt Hàn Lan, nếu Tiêu Tâm không phải người đàn ông như vậy, e rằng khi nguy hiểm ập đến, người đàn ông này sẽ không cùng cô ta chia sẻ phiền muộn, một người đàn ông như vậy luôn đặt bản thân lên trên hết!  

 

Khi nhìn thấy Tiêu Tâm không màng nguy hiểm mà bảo vệ mình, Hàn Lan biết mình đã gặp đúng người. Vì vậy cô kiên quyết thể hiện thái độ với Tiêu Trình Tử cho thấy bản thân quyết định đúng đắn như thế nào.  

 

Nếu phải chết, được chết cùng Tiêu Tâm, Hàn Lan cũng rất hạnh phúc! Hàn Lan vuốt chuôi kiếm, trong lòng rạo rực, dường như kiếm cũng nóng theo.  

 

Nắm đấm của Tiêu Tâm tỏa ra ánh vàng kim phóng về phía Văn Tĩnh, tạo ra âm thanh như tiếng rồng gầm, vô cùng khí thế, như thể ngàn quân vạn mã ập đến.   

 

Trong mắt Văn Tĩnh hiện lên vẻ khinh thường, cho dù thực lực của đối phương mạnh đến đâu, thì cũng không thể dùng nắm đấm để đấu lại vũ khí của hắn. Đây là vũ khí bán cấp điện Thiên Nhất vừa ban cho hắn, người nào dám coi thường hắn sẽ phải trả giá đắt.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK