Đối phương điều động hai vị chiến hoàng Tử Giáp, số lượng lớn chiến vương Xích Giáp và chiến tướng Hắc Giáp để bao vây bọn họ. Chỉ là Hạo Nhất và Thừa Phong đều không sợ tấn công gió cát, một người sử dụng trận pháp, một người sử dụng ‘Chiến Thiên thần chưởng’ mà ông lão Ma Y truyền lại cho. Hạo Nhất đấu với hai chiến hoàng Tử Giáp, còn Thừa Phong mượn sức mạnh trận pháp đánh choc ho đám chiến vương Xích Giáp tơi tả vô cùng.
Sức mạnh của Hạo Nhất khiến cho Dương Hạo cảm thấy kinh ngạc, còn cách Thừa Phong sử dụng trận pháp cũng khiến y phải trầm trồ. Lực chiến đấu của hai người này đều nằm ngoài sức tưởng tượng của Dương Hạo, chứ đừng nói là đám người Cao Minh Thu và tộc Lân Giáp.
Trên mặt Cao Minh Thu không khỏi lộ ra vẻ ngượng ngùng, thuộc hạ của mình đều là những binh lính tinh anh của tộc Lân Giáp. Ở đây thấp nhất là chiến tướng Hắc Giáp, nhưng chỉ hai nhân vật nhỏ bé này thôi mà cả nửa ngày vẫn không khống chế được.
Tuy nhiên hắn không khỏi đánh giá Dương Hạo cao hơn một bậc, quả nhiên bạn của người không bình thường toàn rất không tầm thường. Thực lực của hai người này so với Dương Hạo cũng không kém quá xa.
Cho dù là Hạo Nhất hay Thừa Phong đều để lại ấn tượng khó phai trong tâm trí Dương Hạo.
Hạo Nhất chắc mới khoảng tầm mười ba mười bốn tuổi, thực sự không biết tại sao cậu ta lại có thể tu luyện được tới bước này, hai chiến thần Tử Hoàng vẫn dưới trướng cậu ta. Với độ tuổi như vậy mà lại có tiềm lực như vậy quả là khó thấy.
Đừng nói là trong loài người, cho dù là trong tộc Lân Giáp cũng đều rất hiếm gặp.
Còn Thừa Phong, mặc dù cảnh giới không mạnh, nhưng thành tựu về mặt trận pháp không khỏi khiến hắn kinh ngạc. Sư hoàng của hắn mặc dù rất giỏi về trận pháp, nhưng khi so sánh với thanh niên đồ đen này cũng chưa chắc đã mạnh hơn bao nhiêu.
Cao Minh Thu hừ lạnh một tiếng, đám chiến tướng Hắc Giáp và chiến hoàng Tử Giáp đang giao chiến với hai người Thừa Phong và Hạo Nhất đều lần lượt rút lui.
Hạo Nhất đánh cũng rất hăng, mặc dù cậu nhóc một mình chiến đấu với chiến hoàng Tử Giáp, còn nắm thế thượng phong nhưng bản thân cậu hoàn toàn không biết rằng chiến hoàng Tử Giáp tương đương với cấp bậc nào của loài người.
Trong lòng cậu không thấy vui mà chỉ thấy hổ thẹn. Bởi vì cậu chỉ đối phó với hai người, còn Thừa Phong thì đấu với cả đám. Nhưng bản thân cậu lại không thể đánh bại hai tên này để kịp thời tới giúp Thừa Phong được, y cảm thấy trong lòng rất hổ thẹn.
Cậu không hề biết rằng hai chiến hoàng Tử Giáp mà cậu đối phó còn mạnh hơn nhiều so với một đám mà Thừa Phong đối phó.
Thấy Dương Hạo xuất hiện, Hạo Nhất lập tức thở hổn hển chạy tới: “Dương đại ca, suốt cả buổi mà đệ không đánh hạ được hai tên này, xin huynh hãy phạt đệ đi!”