“Đây là Đại Liệt Nhật Kim Đan?”, đứng trước một viên đan dược màu đỏ rực như lửa, Dương Hạo không khỏi cảm thán.
Theo truyền thuyết, Đại Liệt Nhật Kim Đan là một loại tiên dược tối thượng, sở hữu năng lượng lửa hùng vĩ như mặt trời thiêu đốt. Người bình thường nuốt phải nó, trong chốc lát sẽ bị đốt thành tro. Ngay cả trong cảnh giới Tử Phủ, cũng không dám xem nhẹ.
“Chuyển Nguyệt Đan!”, khi cậu nhìn thấy một viên đan dược khác, cậu lại hít vào một hơi. Chuyển Nguyệt Đan chính là loại đan dược cảnh giới Tử Phủ muốn có nhất.
Người ta nói rằng một viên Chuyển Nguyệt Đan có thể ra nguyên trì, tạo thành pháp tương. Về phần tu vi cảnh giới Tử Phủ, đó là lựa chọn duy nhất, không có viên đan dược nào có thể đạt tới dược lực của nó.
“Sư Long Tâm Đan!”, theo truyền thuyết, dùng Sư Long Tâm Đan có thể tăng sức mạnh lên gấp mười lần, rất thích hợp cho những tu giả tu luyện thể chất.
Dương Hạo đi hết một vòng, hàng nghìn viên đan dược, trong đó có rất nhiều loại khiến lòng cậu không ngừng rung động. Nhưng câu chỉ chọn hai viên, một viên là Sư Long Tâm Đan, một viên là Thiên Diệp Linh Mệnh Đan.
Sư Long Tâm Đan được sử dụng để tăng cường sức mạnh, trong khi Thiên Diệp Linh Mệnh Đan là một loại thần dược giúp bổ sung linh hồn. Hai loại dược liệu, ba viên mỗi loại.
Sau đó cậu đến khu vực cuối cùng, khu vực võ kỹ. Trong khu này trưng bày các loại bí kíp võ công.
Sau khi Dương Hạo tới đây, đã xem xét rất kỹ mỗi lại võ kỹ. Suy cho cùng, võ kỹ là thứ tuyệt đối không thể thiếu đối với bất kỳ ai. Võ công càng mạnh thì sức mạnh càng mạnh.
Kiếm Lạc Hoàng Hôn là bằng chứng tốt nhất. Dừng chân ở khu vực võ kỹ, cậu rơi vào đại dương vô tận của bí kíp võ công.
Xem cách luyện tập của từng võ kỹ, đồng thời chọn những môn có thể luyện tập cho bản thân. Xem là để tăng kinh nghiệm trong lĩnh vực này, còn tu luyện là để nâng cao sức mạnh.
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt đã qua ba ngày. Ba ngày sau, cậu vẫn đắm chìm trong vô số võ kỹ, thỉnh thoảng sẽ nhắm mắt để lĩnh ngộ một phen.
“Dương Hạo, tên kì quái kia có thể tới đuổi cậu đi đấy. Mỗi tháng cậu chỉ có thể ở trong này ba ngày thôi”, Văn Đĩnh lúc này đi tới bên cạnh Dương Hạo, cảnh cáo.
Sau khi bừng tỉnh, Dương Hạo ngẩng đầu nhìn Văn Đĩnh nói: "Chỉ cho ba ngày, một tháng chỉ có ba ngày ngắn ngủi? Như vậy thì quả là đáng tiếc”.
Lắc đầu với nụ cười gượng gạo, Văn Đĩnh nói: "Không có cách nào khác, ta cũng muốn có thêm thời gian. Nhưng tên đó hoàn toàn không cho mình cơ hội đâu”.
“Hắn là luyện đan sư à?”, lúc này, đôi mắt Dương Hạo hơi nheo lại. Nếu đối phương thực sự là một luyện đan sư, thì cậu có cơ hội mua chuộc tên đó rồi.
"Ừ! Nghe nói phần lớn đan dược trong này đều là do tên đó chế tạo ra”, Văn Đĩnh gật đầu, sau đó nói: "Tuy rằng tên này có chút đáng ghét, nhưng phương pháp chế tạo ra đan dược thật sự rất kinh người”.
Dương Hạo cười gằn, sau đó từng bước đi về phía tên quái dị đó. Sau khi đến bên cạnh, cậu gõ bàn.
Liếc mắt nhìn Dương Hạo, tên đó mở miệng nói: "Sáu viên đan dược, mỗi viên 10.000 tinh thạch thượng phẩm. Về phần viên đá đó, là 100.000 viên tinh thạch thượng phẩm”.