Khẽ lắc đầu, sau đó Dương Hạo vươn tay đẩy Ngưu Đằng cao lớn ra, đứng phía trước hai người.
Cậu nhếch mép cười nói: “Nếu ta đã là lão đại của bọn họ, đương nhiên sẽ đứng ở phía trước. Để huynh đệ của mình xung phong xông trận, còn mình trốn phía sau, đó không phải là tính cách của ta”.
“Ngưu Đằng, cái tên ngu ngốc nhà ngươi. Để một Tiên Thiên viên mãn làm lão đại, não ngươi lẽ nào bị ông già nhà ngươi đá hỏng rồi?”, Đông Lang cười khẩy nói.
“Ông già nhà ta là cái tên mà Đông Lang ngươi được phép gọi sao?’, Ngưu Đằng cuối cùng đã rơi vào trạng thái điên cuồng. hai tay hắn cầm cặp búa Chấn Thiên mà Dương Hạo đưa cho, năng lượng lập tức dâng trào.
“Muốn chết hả?”, cười khẩymột tiếng, Đông Lang di chuyển, cơ thể của hắn xoẹt qua mấy dặm trong không gian, bóng hình mảnh mai lướt qua.
Khi hắn xuất hiện trở lại đã đến rất gần Ngưu Đằng, chỉ thấy trong tay tên này xuất hiện một tấm bia đá lớn, đập mạnh xuống người Ngưu Đằng.
“Cút ra cho ta!”, Ngưu Đằng rống lên một cách điên cuồng, sau đó nâng cặp búa Chấn Thiên lên, chiếc búa nặng hàng nghìn kg mang theo sức mạnh đáng kinh ngạc của hắn đập vào tấm bia đá.
“Ầm ầm!”, hai bên giao đấu, năng lượng bùng nổ.
Tấm bia đá của Đông Lang mang theo năng lượng hùng hậu, còn Ngưu Đằng thì vừa có năng lượng vừa có sức mạnh, công kích mạnh mẽ của hai người tạo ra những gợn sóng.
Về thực lực, Đông Lang có vẻ thua kém một chút. Đặc biệt là sau khi Ngưu Đằng có được cặp búa Chấn Thiên, sức tấn công của hắn càng tăng mạnh, mỗi một nhát búa hạ xuống, tấm bia đá của Đông Hình không ngừng lùi về phía sau.
“Tên này trở nên mạnh hơn rồi!”, Đông Lang lùi một bước, vẻ mặt khó tin nói: “Ngưu Đằng, chỉ cần ngươi giữ chân được ta, lão đại ta có thể kìm chân được tên Tử Phủ nguyên trì, còn lão tam nhà ta có thể dễ dàng xử lý tên Tiên Thiên viên mãn mà ngươi gọi là lão đại kia”.
“Mơ đi! Có ta ở đây, các ngươi ai dám?”, Ngưu Đằng gầm lên, búa Chấn Thiên cũng càng thêm điên cuồng, liên tục đánh bật người Tống Lang về phía sau.
“Đệ ấy nói không sai. Lão tam, tên đó giao cho đệ. Tên cảnh giới nguyên trì đó, huynh sẽ trấp áp hắn”, Đông Hình cười khẩy một tiếng, sau đó cơ thể nhanh chóng lao về phía Lãnh Lăng
“Định Hải thạch ấn!”, một thạch ấn cực lớn xuất hiện trong lòng bàn tay, đòn tấn công này của Đông Hình vô cùng mạnh mẽ.
Thạch ấn không ngừng to ra, chớp mắt chiều rộng đã đạt tới 100 mét. Sau đó, hắn tung ra thạch ấn, mang theo nguồn năng lượng đáng sợ đánh về phía Lãnh Lăng.
“Hóa Nguyên thiên ấn!”, Lãnh Lăng cũng thể hiện bí thuật của mình, ngay lập tức thủ ấn bắn ra bốn xung quanh, hình thành một nguồn năng lượng đáng sợ.
“Ầm! Ầm! Ầm!”, sự va chạm kịch liệt, năng lượng bộc phát, cuộc giao đấu giữa cậu ta và Đông Hình lập tức bùng nổ.
“Vụt!”, một bóng người đi tới trước mặt Dương Hạo, kiên cố như một tòa tháo, lạnh lùng nhìn Dương Hạo nói: “Bây giờ đến lượt ngươi. Tiên Thiên viên mãn, là cuộc chiến đấu vô vị nhất mà người nhỏ tuổi nhất là ta bị giao cho. Một chiêu, ta sẽ giết chết ngươi, sau đó xem lão đại và lão nhị xử lý hai tên kia”.