“Giết!”, Thôi Tử Ngọc hét lên, một tay vung ra sức mạnh của Thủy Chi đại đạo, tay còn lại nhẹ nhàng phất lên một cái, Hàn Băng chi lực đóng băng Thủy Chi đại đạo.
“Hắc ám chi đao!”, thân hình của Khâu Vĩ lại lao tới, ông ta bay lên không trung, nhanh chóng bay tới gần Hắc Ma Loan Điểu, trong tay ngưng tụ một thanh chiến đao màu đen.
Dương Hạo nhìn ba người cùng nhau ra tay, biết mình cũng không thể không quan tâm đến. Suy cho cùng, y vẫn phải dựa vào bọn họ để tìm được cỏ Cửu Diệp Băng Lăng, lúc này cũng không nên quá tách biệt với bọn họ.
“Cơ thể Chiến Thần!”, tiếng hét trầm thấp vang lên từ trong miệng y, sau đó thân hình của y lập tức bay lên cao, cơ thể to lớn bước một bước, lao về phía không trung.
“Đi xuống!”, y hét lên một tiếng, cánh tay của y lập tức vươn ra mấy chục trượng, đập về phía Hắc Ma Loan Điểu, áp chế nó đi vào vòng vây của ba người nhóm Thôi Tử Ngọc.
“U!”, Hắc Ma Loan Điểu giận dữ gầm lên, mỏ chim lập tức phát động công kích, va chạm với lòng bàn tay của Dương Hạo.
“Phập!”, mỏ dài của nó mổ xuyên qua lòng bàn tay của Dương Hạo trong nháy mắt, nhưng cho dù như vậy, sức mạnh đáng sợ của Dương Hạo vẫn đánh vào con chim ác đó.
“Ầm! Ầm!”, kinh nghiệm chiến đấu của ba người nhóm Thôi Tử Ngọc vô cùng phong phú, đòn tấn công của mỗi người đều đánh trúng cơ thể của Hắc Ma Loan Điểu.
Chỉ là lông trên toàn thân của Hắc Ma Loan Điểu chợt lóe lên rất nhiều tia ánh sáng màu đen, nhanh chóng hóa giải đòn công kích của họ. Lực đại đạo hoàn toàn không thể phá vỡ tầng phòng thủ của nó.
“Tiêu diệt!”, trên bầu trời, trong mắt Dương Hạo lóe lên kiếm quang, Tử Thần Kiếm mang theo khí thế chém hết thiên hạ lao xuống, sát ý dữ dội trực tiếp khóa chặt Hắc Ma Loan Điểu.
“U!” “U!”, con chim ác đó ngẩng đầu lên kêu hai tiếng liên tiếp, âm thanh xuyên qua hư không, lọt vào màng nhĩ và thần hồn của bốn người.
“A!”, Thôi Tử Ngọc kinh ngạc hô lên trước tiên, sắc mặt trở nên vô cùng tái mét, cơ thể cũng bắt đầu lảo đảo sắp ngã xuống.
Sắc mặt của thị vệ Khâu Vĩ cũng tái mét, trong đồng tử tối đen lóe lên một tia hắc ám, cố gắng chặn lại đòn tấn công của sóng âm, chiến đao trong tay ông ta liên tục chém về phía Hắc Ma Loan Điểu.
Sắc mặt Trịnh Long cũng không khá hơn. Đôi mắt của lão ta thất thần trong nháy mắt, sau đó lại nhanh chóng hồi phục lại sự tỉnh táo. Lão ta nhìn Hắc Ma Loan Điểu, lửa giận bùng phát, hét lên một tiếng: “Chết cho ta!”
“Ầm!”, ngọn lửa phóng thẳng về phía Hắc Ma Loan Điểu, sức mạnh Hỏa Chi đại đạo của lão ta giống như hai lòng bàn tay khổng lồ, bao quanh Hắc Ma Loan Điểu.
Trong bốn người, chỉ có sắc mặt của Dương Hạo không hề thay đổi. Thần hồn của y đã sớm đạt tới cảnh giới tam trọng đỉnh cao. Mặc dù sóng âm của con Hắc Ma Loan Điểu này rất mạnh, nhưng cũng không thể làm dao động được thần hồn của y.