Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người mà những người dân bình thường ghét nhất là những nhóm thổ phỉ lớn thu lương thực hàng năm.

Biết tin đội trấn áp thổ phỉ làng Tây Hà đang đánh thổ phỉ ở khắp nơi, mọi người đều mong chờ không biết khi nào Kim Phi sẽ đối phó với nhóm thổ phỉ lớn.

Sau đó có một số thương nhân và thợ săn đi qau truyền tin rằng làng Tây Hà đang vây hãn tấn công ba nhóm thổ phỉ lớn.

Đối với người dân, tin này còn vui hơn giao thừa, suýt chút nữa thì khua chiêng đánh trống ăn mừng

Một lan ra mười, mười lan ra trăm, và chỉ trong năm ngày, tin tức đã lan truyền gần như khắp quận Kim Xuyên.

“Nghe nói gì chưa? Kim tiên sinh ở làng Tây Hà đánh tới Hắc Thủy Câu rồi đấy!”

"Ta không chỉ đã nghe nói, mà còn đến núi Hắc Thổ xem rồi, ngươi không biết đấy thôi, hai lối vào sơn động Hắc Thủy Câu đều chất đầy thi thể đám thổ phỉ!"

"Trời đất ơi, vậy bao nhiêu tên thổ phỉ đã chết vậy chứ?”

"Thổ phỉ chết hết càng tốt, tiền thuế hàng năm đã không đóng nổi, tiền phải nộp cho đám thổ phỉ năm sau còn cao hơn năm trước, Kim tiên sinh còn không ra tay thì chúng ta cũng không sống nổi nữa”.

"Đúng vậy, tốt nhất là Kim tiên sinh giết hết đám thổ phỉ!"

"Ta cũng đã đến núi Hắc Thổ xem thử, số người bên phía Kim tiên sinh quá ít, không biết có thể ngăn cản đám thổ phỉ được hay không?"

"Chắc chắn là được, anh họ của ta là người phía Nam làng Tây Hà, huynh ấy bảo mấy tháng trước Kim tiên sinh chỉ dùng mấy chục người mà giết chết mấy trăm tên thổ phỉ ở núi Thiết Quán đấy”.

"Hàng chục giết hàng trăm, sao có thể chứ?"

"Lão Lưu, ngươi đừng có mà không tin, anh họ của ta nói, Kim tiên sinh không chỉ dùng mấy chục người đánh hàng trăm người, mà còn không có ai bị thương”.

"Người càng nói càng thần thánh hóa, người của Kim tiên sinh là thần tiên giáng trần chắc?"

"Lão Lưu, tam ca thật sự không lừa ngươi đâu, hàng xóm của nhà anh rể ta có một người con trai đầu quân cho Thiết Lâm Quân, năm nay bị thương nên về nhà, nghe hắn nói lúc ở thành Vị Châu, Kim tiên sinh đã dẫn theo mấy nghìn Thiết Lâm Quân tiêu diệt mấy chục nghìn kỵ binh Đảng Hạng đấy”.

"Đúng vậy, ta cũng có nghe nói, lúc đó Kim tiên sinh vẫy tay, đá từ trên trời rơi xuống, ngay lập tức đập chết mấy chục nghìn kỵ binh của Đảng Hạng đấy! Không phải thần thánh thì là gì?"

"Ý của các ngươi là Kim tiên sinh thật sự có khả năng đánh bại Hắc Thủy Câu?"

"Không chỉ có Hắc Thủy Câu, hôm qua ta đến huyện phủ bán con mồi, nghe nói ngay cả đỉnh Song Đà và núi Hổ Đầu mà Kim tiên sinh cũng bao vây luôn rồi, Kim tiên sinh còn thề phải tiêu diệt hết đám thổ phỉ từng thu lương thực của cả Kim Xuyên”.

"Nếu thật sự như vậy thì Kim tiên sinh chính là đại ân nhân của người Kim Xuyên chúng ta!"

"Không chỉ là ân nhân của người dân Kim Xuyên, mà còn là ân nhân của toàn bộ người dân Đại Khang. Kim tiên sinh đánh bại người Đảng Hạng, năm sau triều đình sẽ không phải cống nạp cho Đảng Hạng thì tiền thuế của chúng ta cũng có thể được giảm xuống”.


"Không có thổ phỉ cướp lương thực, triều đình lại giảm thuế thì chúng ta cuối cùng cũng có thể sống sung túc mấy ngày!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK