"Tin tức nói, buổi trưa ngày hôm qua Lý đại nhận đã đến thành Tây Xuyên rồi." Tiểu Ngọc nói.
"Chuyến đi lần này nhất định rất vất vả, chỉ cần đến được Tây Xuyên là tốt rồi, truyền tin cho Lý Địch, bảo cậu ta nghỉ ngơi vài ngày, không cần vội về."
Đất Thổ Phiên là cao nguyên, cho dù là kiếp trước đi đến đó cũng khá khó khăn, huống hố là bây giờ nữa.
Lý Địch có thể về nhanh như vậy đã nằm ngoài dự đoán của Kim Phi rồi. "Vâng." Tiểu Ngọc gật đầu.
"Tình báo còn nói gì nữa?"
Kim Phi hỏi: "Nhóm người Địch Địch vẫn khỏe chứ?"
"Không tốt lắm."
Tiểu Ngọc lắc đầu nói: "Sứ đoàn chỉ về có mười bảy người, trong đó có người là sứ giả Thổ Phiên, hình như Lý đại nhân cũng bị thương, trên đầu cũng quấn băng vải nữa!"
"Người của chúng ta chỉ về có mười bảy người sao? Địch Địch cũng bị thương hả?" Kim Phi cau mày hỏi: 'Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lý Địch đi đến Thổ Phiên không phải là đi một mình, các cận vệ và quan viên khác đi cùng cộng lại cũng hơn hai mươi người.
Kết quả bây giờ chỉ có mười bảy người trở về, Lý Địch còn bị thương, rõ ràng là trên đường đi bọn họ đã gặp phải tai nạn rồi.
"Không biết." Tiểu Ngọc lắc đầu: "Các huynh đệ đóng quân ở Tây Xuyên chỉ nhìn thấy Lý đại nhân vào thành, sau đó đi đến Khánh phủ, các huynh đệ đóng quân ở Tây Xuyên còn chưa kịp đến hỏi thăm Lý đại nhân đã thông báo tin tức trở về trước rồi.
Các huynh đệ bên đó đã gửi thiệp chúc mừng đến Khánh phủ, khi biết tình hình cụ thể sẽ lập tức truyền tin về."
Từ Tây Xuyên đến làng Tây Hà dù sao cũng có vài trăm dặm, dùng bồ câu đưa thư có nhanh nữa cũng sẽ kéo dài, đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Chiều hôm qua Lý Địch tiến vào thành Tây Xuyên, tiểu đội Chung Minh bây giờ đã truyền tin trở về, tốc độ đã rất cao rồi.
"Nếu như Khánh Hâm Nghiêu dâng tấu chương đến, lập tức mang tới cho ta ngay!" Kim Phi lại nhìn về phía Thiết Thế Hâm.
"Vâng." Thiết Thế Hâm đồng ý.
Nhiệm vụ của Lý Địch lần này là đi đến Thổ Phiên, liên quan đến mối quan hệ hai nước, hơn nữa còn xuất hiện nhân viên thương vong, sau khi Khánh Hâm Nghiêu biết được tình hình, nhất định sẽ viết tấu chương báo cáo với viện Khu Mật.
Chiều hôm qua Lý Địch đã đến Khánh phủ, trong tình hình bình thường, Khánh Hâm Nghiêu sẽ gặp cậu bé vào chiều tối hôm qua, sau đó tối hôm qua sẽ viết tấu chương, buổi sáng hôm nay sẽ sắp xếp người đưa đến đây.
Nếu sắp xếp phi thuyền, buổi chiều hoặc buổi tối hôm nay có thể nhận được.
Nhưng viện Khu Mật mỗi ngày đều nhận được quá nhiều tấu chương, tối hôm nay họ sẽ tiến hành sắp xếp, dựa theo độ khẩn cấp của sự việc sắp xếp lại tấu chương, sáng sớm ngày mai sẽ lại đưa đến cho Cửu công chúa phê duyệt.
Kim Phi rất quan tâm đến chuyện của Lý Địch và không thể đợi được đến sáng mai.
Tin tức hôm nay nghe được đều là tin xấu, tâm trạng của Cửu công chúa và Kim Phi đều không tốt, lại mắng các đại thần mấy câu rồi tuyên bố giải tán.
Kim Phi cũng không trở về, ở lại Ngự Thư Phòng chờ tin tức của Tây Xuyên.
"Chuyến đi lần này nhất định rất vất vả, chỉ cần đến được Tây Xuyên là tốt rồi, truyền tin cho Lý Địch, bảo cậu ta nghỉ ngơi vài ngày, không cần vội về."
Đất Thổ Phiên là cao nguyên, cho dù là kiếp trước đi đến đó cũng khá khó khăn, huống hố là bây giờ nữa.
Lý Địch có thể về nhanh như vậy đã nằm ngoài dự đoán của Kim Phi rồi. "Vâng." Tiểu Ngọc gật đầu.
"Tình báo còn nói gì nữa?"
Kim Phi hỏi: "Nhóm người Địch Địch vẫn khỏe chứ?"
"Không tốt lắm."
Tiểu Ngọc lắc đầu nói: "Sứ đoàn chỉ về có mười bảy người, trong đó có người là sứ giả Thổ Phiên, hình như Lý đại nhân cũng bị thương, trên đầu cũng quấn băng vải nữa!"
"Người của chúng ta chỉ về có mười bảy người sao? Địch Địch cũng bị thương hả?" Kim Phi cau mày hỏi: 'Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lý Địch đi đến Thổ Phiên không phải là đi một mình, các cận vệ và quan viên khác đi cùng cộng lại cũng hơn hai mươi người.
Kết quả bây giờ chỉ có mười bảy người trở về, Lý Địch còn bị thương, rõ ràng là trên đường đi bọn họ đã gặp phải tai nạn rồi.
"Không biết." Tiểu Ngọc lắc đầu: "Các huynh đệ đóng quân ở Tây Xuyên chỉ nhìn thấy Lý đại nhân vào thành, sau đó đi đến Khánh phủ, các huynh đệ đóng quân ở Tây Xuyên còn chưa kịp đến hỏi thăm Lý đại nhân đã thông báo tin tức trở về trước rồi.
Các huynh đệ bên đó đã gửi thiệp chúc mừng đến Khánh phủ, khi biết tình hình cụ thể sẽ lập tức truyền tin về."
Từ Tây Xuyên đến làng Tây Hà dù sao cũng có vài trăm dặm, dùng bồ câu đưa thư có nhanh nữa cũng sẽ kéo dài, đây là chuyện không thể tránh khỏi.
Chiều hôm qua Lý Địch tiến vào thành Tây Xuyên, tiểu đội Chung Minh bây giờ đã truyền tin trở về, tốc độ đã rất cao rồi.
"Nếu như Khánh Hâm Nghiêu dâng tấu chương đến, lập tức mang tới cho ta ngay!" Kim Phi lại nhìn về phía Thiết Thế Hâm.
"Vâng." Thiết Thế Hâm đồng ý.
Nhiệm vụ của Lý Địch lần này là đi đến Thổ Phiên, liên quan đến mối quan hệ hai nước, hơn nữa còn xuất hiện nhân viên thương vong, sau khi Khánh Hâm Nghiêu biết được tình hình, nhất định sẽ viết tấu chương báo cáo với viện Khu Mật.
Chiều hôm qua Lý Địch đã đến Khánh phủ, trong tình hình bình thường, Khánh Hâm Nghiêu sẽ gặp cậu bé vào chiều tối hôm qua, sau đó tối hôm qua sẽ viết tấu chương, buổi sáng hôm nay sẽ sắp xếp người đưa đến đây.
Nếu sắp xếp phi thuyền, buổi chiều hoặc buổi tối hôm nay có thể nhận được.
Nhưng viện Khu Mật mỗi ngày đều nhận được quá nhiều tấu chương, tối hôm nay họ sẽ tiến hành sắp xếp, dựa theo độ khẩn cấp của sự việc sắp xếp lại tấu chương, sáng sớm ngày mai sẽ lại đưa đến cho Cửu công chúa phê duyệt.
Kim Phi rất quan tâm đến chuyện của Lý Địch và không thể đợi được đến sáng mai.
Tin tức hôm nay nghe được đều là tin xấu, tâm trạng của Cửu công chúa và Kim Phi đều không tốt, lại mắng các đại thần mấy câu rồi tuyên bố giải tán.
Kim Phi cũng không trở về, ở lại Ngự Thư Phòng chờ tin tức của Tây Xuyên.