Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Tráng tránh đao chiến của Yakimo, dùng hắc đao đánh trả lại, chặt đứt tay phải cầm đao và đao chiến của gã.

Hai nhân viên hộ tống đi theo phía sau lấy sợi dây thừng đã chuẩn bị sẵn ra, buộc thẳng vào eo của Yakimo rồi kéo đi.

Còn các cận vệ và phó tướng xung quanh Yakimo, bọn họ đã sớm bị các nhân viên hộ tống khác giết chết hết rồi.

Đại Tráng vung hắc đao lên chém đổ cờ chủ soái, quay người rời đi.

Trên tường thành Trần Cát buông ống nhòm xuống, không khỏi vỗ tay tỏ vẻ khoái chí.

Những nhân viên hộ tống phối hợp rất ăn ý, từ đầu đến cuối đều phân công rất rõ ràng, trong quá trình hành động không có bất kỳ sự cẩu thả nào. Họ xông vào doanh trại, bắt giữ Yakimo, chém đổ cờ chủ soái đều được làm liền một mạch, ung dung không vội vàng.

Ngay cả Kim Phi cũng không khỏi kích động siết chặt nắm đấm.

Trong kế hoạch của y và Trương Lương, xông vào doanh trại bắt chủ soái là phần khó khăn nhất của trận chiến, thậm chí Kim Phi còn nói với Trương Lương, nếu không thành công thì cứ từ bỏ việc bắt giữ chủ soái.

Kết quả không ai ngờ, Đại Tráng lại hoàn thành được nhiệm vụ gần như bất khả thi này!

Hơn nữa lại thuận lợi như vậy.

Thật ra thì điều này đều nhờ vào công lao của Lão Ưng và Hầu Tử.

Lão Ưng không chỉ ném rất nhiều bom chớp sáng mà khinh khí cầu còn thu hút sự chú ý của rất nhiều binh sĩ Đông Man.

Suy cho cùng, ai cũng lo sợ bom có thể rơi xuống đầu mình bất cứ lúc nào.

Cho nên rất nhiều binh lính Đông Man đã ngửa mặt nhìn lên trời, để tránh lựu đạn rơi xuống trên đầu mình.

Những binh sĩ còn lại hoặc là bị mù hoặc là bị Hầu Tử bỏ thuốc, ngựa chiến chạy loạn khắp nơi.

Toàn bộ doanh trại Đông Man hoảng loạn, tiếng nổ khắp nơi, hầu hết mọi người đều không biết đội áo giáp đen đã xông vào doanh trại rồi.

Điều này cũng tạo điều kiện cho nhóm người Đại Tráng lợi dụng sơ hở.

Nhân viên hộ tống ném vài bình dầu hỏa đốt cháy căn lều của chủ soái Yakimo, đồng thời đưa Yakimo từ đường cũ giết đánh ra khỏi doanh trại Đông Man.

Cho đến lúc này, đại đa số người Đông Man vẫn còn chưa biết chủ soái của bọn họ đã bị bắt đi...

"Quá tốt rồi, thành công rồi!"

Trên bầu trời Lão Ưng nhìn đám người Đại Lưu lao ra khỏi trận địch, hưng phấn đến mức không nhịn được mà ngửa mặt lên trời hét to lên.

Sau khi đám người Đại Tráng lao ra khỏi doanh trại Đông Man, đi thẳng về phía tây, nhanh chóng dẫn người đi đến gặp mặt với Trương Lương.

"Lương huynh, chúng ta làm được rồi!"

Đại Tráng kéo Yakimo đến ném xuống đất trước mặt Trương Lương.

Trương Lương cũng rất ngạc nhiên khi Đại Tráng có thể bắt được Yakimo nhanh như vậy, vô thức nhìn về phía đội kỵ binh áo giáp đen.

Nhận thấy không có tổn thất quy mô lớn nào, Trương Lương cũng không hỏi về tổn thất trong trận chiến mà nhìn Đại Tráng hỏi: "Tình hình hiện tại của doanh trại Đông Man như thế nào?"

"Còn có thể thế nào được nữa, loạn thành tổ ong vò vẽ rồi!"

Đại Tráng hưng phấn kể lại những gì mình nhìn thấy.

"Loạn như vậy sao?"

Trương Lương hơi cau mày khi nghe thấy điều này.

Thực tế, theo kế hoạch, anh ta dẫn người tiến gần doanh trại Đông Man là để sẵn sàng yểm trợ cho nhóm người Đại Tráng.

Bắt được Yakimo, mục tiêu của hôm nay đã hoàn thành, có thể quay về được rồi.

Nhưng khi biết đại bản doanh của Đông Man hỗn loạn thì Trương Lương đột nhiên quyết định không quay về mà ngẩng đầu hét lên: "Đông Tử, bắn pháo hiệu số chín!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK