Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỏ than có hai loại: lộ thiên và mỏ ngầm, mỏ than ở Hắc Thủy Câu thuộc loại mỏ lộ thiên, việc khai thác lẫn vận chuyển đều rất dễ dàng, đó cũng là mỏ than duy nhất hiện đang nằm dưới quyền của Kim Phi, than đá được sử dụng ở Kim Xuyên, Đông Hải và thành Du Quan đều đến từ Hắc Thủy Câu.

Kim Phi không muốn khai thác các mỏ than đá khác sao? Không phải vậy, đó là do y không tìm được mỏ than nào lộ thiên khác thích hợp để khai thác ở Kim Xuyên, hoặc là đã tìm được nhưng nó lại nằm sâu trong rừng sâu núi thăm thẳm, có khai thác cũng không vận chuyển ra được.

Đến khi tới Đông Hải, Thiết Ngưu cũng không báo về đã tìm được mỏ than đá là vì vẫn chưa tìm được. Hiện tại trời đã lạnh dần, muốn ra khỏi cửa cũng đã khó chứ nói chi phải vào rừng sâu tìm mỏ than, dù có tìm được đi nữa cũng không có cách nào khai thác.

“Vậy cũng không sao, dù sao tiên sinh cũng đã căn dặn Thiết Ngưu từ rất lâu rằng nếu anh ta không tìm được mỏ than, anh ta phải chặt cây tích trữ củi đuốc trước.” Tả Phi Phi an ủi: “Tiên sinh cứ yên tâm đi, nhóm Thiết Ngưu không sao đâu!”

“Mong là vậy!” Kim Phi gật đầu.

Đúng là bên ngoài thành Vị Châu có rất nhiều cánh rừng già, nếu chặt một ít gỗ kéo về trước, thì dù không có than để đốt cũng không cần phải lo về việc sưởi ấm.

Công chúa Lộ Khiết vẫn luôn ở bên cạnh nghe Kim Phi và Tả Phi Phi nói chuyện, khi thấy câu chuyện giữa hai người chấm dứt, lập tức xen vào: “Tiên sinh, chàng có thể nói cho ta biết một chút về cách tìm kiếm mỏ than không? Ta muốn cử người đến tìm xung quanh thành Du Quan xem có mỏ than hay không, nếu đã tìm được, sau này sẽ không cần phải kéo than từ Kim Xuyên xa xôi này tới nữa!”

Sau khi thấy được than đá, công chúa Lộ Khiết đã thích nó, mặc dù than đá trông đen thui thùi lùi, nhưng có thể cháy rất lâu.

Người dân du mục trên Cao Nguyên sợ mùa đông hơn người dân ở Trung Nguyên rất nhiều, hàng năm đều có rất nhiều dân du mục chết cóng khi mùa đông đến, nhưng sau khi liên minh bộ lạc nhỏ chạy đến thành Du Quan đã không có một người nào phải chết rét, than đá đã đóng vai trò rất lớn.

Kim Phi đã lắp đặt lò sưởi trong xưởng và nhà ở tập thể của liên minh bộ lạc nhỏ, chỉ một thúng than nhỏ cũng đã có thể cháy được cả đêm, khiến cả khu nhà ở tập thể đều ấm áp, mùa đông không đắp chăn cũng không lo bị bệnh.

Chỉ là công chúa Lộ Khiết biết than đá được chuyển từ Kim Xuyên cách đấy ngàn dặm đến nên phải dùng cẩn thận từng li từng tí, phải dặn dò dân du mục không được lãng phí dù chỉ một chút, mỗi lần đốt than phải đợi đến khi than cháy hết tắt ngúm, không tỏa ra thêm miếng nhiệt lượng nào mới được lấy ra khỏi lò.

Than đá tốt đến thế tức là cách tìm than đá cũng cực kỳ bí mật, công chúa Lộ Khiết biết rằng, câu hỏi vô ý tứ này của mình có thể khiến Kim Phi không vui, thậm chí là nảy sinh lòng cảnh giác với cô ta.

Nhưng công chúa Lộ Khiết vẫn hỏi.

Bởi vì công chúa Lộ Khiết quá khát khao tìm được than đá, dù chỉ có một cơ hội nhỏ nhoi cô ta cũng sẽ không buông tha.

Quả nhiên, công chúa Lộ Khiết vừa nói xong, Tả Phi Phi lập tức nhíu mày lại, ngay cả Nhuận Nương đang thêu thùa cũng ngẩng đầu lên nhìn một cái bằng ánh mắt không vui.

Trong lòng công chúa Lộ Khiết lặng xuống, cắn môi cúi đầu, đang định nói xin lỗi Kim Phi thì lại nghe thấy giọng nói của Kim Phi bên tai: “Được chứ, lát nữa ta sẽ viết cách tìm mỏ than đưa ra cho nàng!”

Ở trong lòng Kim Phi, y nhất định phải có được Đông Man, liên minh bộ lạc nhỏ đã đầu hàng Kim Phi, mỏ than họ tìm được sẽ thuộc về Kim Phi, nếu liên minh bộ lạc nhỏ tạo phản, Kim Phi cũng sẽ giành lại Đông Man, mỏ than họ tìm được vẫn sẽ thuộc về Kim Phi.

Đã thế, sao không nói các tìm kiếm cho đối phương biết chứ?

Nếu thật sự tìm được mỏ than đá ở xung quanh thành Du Quan, sau này sẽ không gần chuyển than từ Kim Xuyên tới nữa, nó thật sự đã giúp ích rất nhiều.

Công chúa Lộ Khiết không ngờ rằng Kim Phi sẽ đồng ý giao việc tìm mỏ than cho mình, giọng nói cũng run lên vì phấn khích: “Tiên sinh, có... có thật không vậy?”

“Tất nhiên là thật rồi!” Kim Phi nhắc nhở: “Có điều hiện tại tuyết lớn quá, ta có nói cách cho nàng rồi nàng cũng không được cho người đi tìm, biết chưa?”

“Biết rồi, biết rồi!" Công chúa Lộ Khiết liên tục gật đầu đảm bảo.

Kim Phi đang định nói thêm, Lưu Thiết đã gõ cửa đi vào.

“Tiên sinh, có một chiếc phi thuyền bay tới từ phía nam!”

"Bây giờ mà có phi thuyền tới ư?"

Kim Phi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc này, bên ngoài gió bắc đang gào thét, tuyết rơi dày đặc, trên cột cờ lá cờ được thu vào, nhưng trong trời tuyết rơi, một chiếc phi thuyền bay lảo đảo về thành.


Trước đây, cứ vài ngày sẽ có một chiếc ca-nô đến, chuyển vài lá thư, báo và những thứ khác đến thành Du Quan, sau đó đưa thư mà Lưu Thiết thông báo về sự an toàn của anh ta và những lá thư của tướng sĩ thủ thành gửi cho gia đình về Xuyên Thục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK