Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người nhân viên hộ vệ cũng biết binh phủ canh giữ tường thành trông như thế nào, cũng không muốn lãng phí đạn dược và thời gian với chúng.

Bọn họ cũng không nghĩ tới việc cho nổ tung cổng thành hay chiếm lĩnh thành Tương vương, khi phi thuyền bay ngang qua tường thành phía Bắc, bọn họ không tiến hành ném bom mà thậm chí còn không thèm dừng lại.

Sau khi bay ngang qua tường thành phía Bắc, nhân viên hộ tống phụ trách quan sát mặt đất thốt lên: “Lão Tùy, dừng lại nhanh, dừng lại nhanh!”

“Làm sao thế?” Người phụ trách lái phi thuyền hỏi, nhưng tay không chút do dự nào mà nhanh chóng giảm tốc độ của phi thuyền.

“Mấy người nhìn xuống dưới xem, đó có phải người thuần hóa chim ưng của Đông Man không?”

Người quan sát bỏ ống nhòm xuống hỏi.

Ngự Lâm Quân là đội quân mà Tương vương coi trọng nhất, cũng là đội được đầu tư nhiều tiền của nhất, áo giáp bạc của bọn họ lạc lõng giữa đội quân binh phủ, trông như những viên đá trắng chìm giữa làn nước đen, trông rất nổi bật, phi thuyền còn chưa bay qua tường thành phía Bắc thì đã chú ý thấy bọn họ rồi, cũng nhận ra được đó là một đội Ngự Lâm Quân.

Tuy rằng các cao thủ mật thám của Cửu công chúa vẫn chưa có cách nào để giết chim ưng, nhưng anh ta đã tìm ra hình ảnh rõ ràng về tình hình của Ngự Lâm Quân.

Chiếc phi thuyền này của bọn họ có sứ mệnh là giúp đỡ chiếc phi thuyền thứ 2 oanh tạc Ngự Lâm Quân, người quan sát lúc đầu còn không thèm để ý tới nhóm Ngự Lâm Quân nhỏ nhoi này, dự định là đi giải quyết doanh trại Ngự Lâm Quân trước.

Nhưng khi anh ta vừa định hạ ống nhòm xuống thì nhìn thấy người thuần hóa chim ưng của Đông Man đang được Ngự Lâm Quân bảo vệ ở chính giữa.

Đông Man đã chèn ép Đại Khang nhiều năm như vậy, người Đông Man hiển nhiên có cảm giác ưu việt hơn hẳn khi đối mặt với người Đại Khang.

Người thuần hóa chim ưng ở Đông Man có địa vị khá cao, khi đến nơi này thì được Tương vương coi trọng như khách quý, cảm giác ưu việt này càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Bộ quần áo của người thuần hóa chim ưng là đặc điểm nhận dạng cũng như là thẻ thông hành của hắn.

Mặc lên người bộ quần áo như vậy, người thuần hóa chim ưng có thể đi lại thoải mái trong thành Tương vương mà không có trở ngại gì, ngoại trừ hậu cung của Tương vương thì chỗ nào cũng đi được.

Bộ quần áo này của người thuần hóa chim ưng cũng quá bắt mắt rồi, người quan sát muốn phớt lờ hắn đi cũng khó.

Nếu như nói về người mà đội bay của tiêu cục Trấn Viễn căm ghét nhất thì chắc chắn người thuần hóa chim ưng phải được liệt vào số một danh sách.

Đội trưởng phụ trách chỉ huy đã xác nhận danh tính của người thuần hóa chim ưng, lập tức hạ lệnh ném lựu đạn xuống.

Không nói hai lời, người ném lựu đạn đã chuẩn bị sẵn, lấy người huấn luyện chim ưng làm trung tâm, ném nửa rương lựu đạn xuống.

Đội trưởng Ngự Lâm Quân cũng nhận thấy phi thuyền đang giảm tốc độ, hắn biết sắp xảy ra chuyện không hay rồi, hắn gầm lên với Ngự Lâm Quân bảo bọn chúng nhanh chóng tản ra, nhưng đáng tiếc, họ đã bị bao vây bởi những binh lính binh phủ đang nháo nhào chạy trốn, căn bản là không thể chạy thoát được.

Vài giây sau, người thuần hóa chim ưng và Ngự Lâm Quân đã bị lựu đạn che phủ, những binh phủ xung quanh bọn chúng cũng bị thương.

Quần áo của người thuần hóa chim ưng tuy rằng sáng sủa, nhưng cũng chỉ được làm bằng vải lụa, lựu đạn nổ bắn ra vô số các hạt sắt, ngay cả áo giáp của Ngự Lâm Quân cũng không chống đỡ nổi chứ đừng nói gì là tơ lụa.

Người thuần hóa chim ưng bị nổ tung đến mức không thể nhận dạng được, cổ cũng bị nổ bay một nửa, chết đến mức không thể thảm hơn.

Ngự Lâm Quân vì có mặc áo giáp nên vẫn còn một số chưa chết hẳn, nhưng chân đều bị thương hết rồi

Người ném lựu đạn vừa thấy được tình hình như vậy, lại ném xuống thêm vài quả lựu đạn.

Nhưng lựu đạn không phải ném vào Ngự Lâm Quân, mà là ném về phía tường thành.

Binh phủ thoạt đầu đều bị dọa sợ khiếp vía hết rồi, nhưng lại bị lựu đạn rơi như lũ kích thích, nhấn chìm Ngự Lâm Quân nằm dài trên mặt đất.

Dưới tình thế như vậy, Ngự Lâm Quân đừng nói là chân bị thương, cho dù là không bị tổn hại chút nào thì cũng bị giẫm chết tươi rồi.

Người thuần hóa chim ưng và tiểu đội Ngự Lâm Quân cũng chỉ là màn dạo đầu cho chiếc phi thuyền mà thôi.

Sau khi giải quyết xong bọn chúng, phi thuyền lại tăng tốc, dẫn theo một chiếc phi thuyền ở phía sau, tiến thẳng về phía doanh trại Ngự Lâm Quân.

Về phần chiếc phi thuyền thứ ba, nó bay thẳng về phía “Hoàng cung”.

Phi thuyền bay thẳng trên không trung, nhanh hơn nhiều so với ngựa chạy trên mặt đất, phi thuyền đã đến nơi trước khi người binh lính được đội trưởng phái đi báo tin tới doanh trại Ngự Lâm Quân.

Vụ ném bom sau đó được bắt đầu.

Ngự Lâm Quân là lực lượng mạnh nhất dưới trướng Tần vương, sau này có phát sinh tấn công, rất có khả năng sẽ gây tổn hại đến những người phe mình, nếu như bây giờ lại có thêm một đội Ngự Lâm Quân bị nổ tung, thì sau này khi chiến đấu với Tương vương, sự kháng cự chắc cũng sẽ ít hơn.

Vì vậy nên nhân viên hộ tống ở trên phi thuyền cũng không hề nương tay, lựu đạn như thể miễn phí vậy, rơi xối xả về hướng doanh trại Ngự Lâm Quân.

Một mặt khác, Tương vương vừa mới chui xuống hầm an toàn dưới mặt đất, nghe thấy tiếng nổ bên ngoài truyền đến, căng thẳng hỏi: “Lại có gián điệp Xuyên Thục tới gây chuyện rồi à?”

Một thời gian trước, mật thám mà Cửu công chúa phái tới luôn tìm mọi cách để tiếp cận chim ưng, vì vậy nên anh ta từng lên kế hoạch cho hai vụ nổ trong thành, một lần là nhắm tới tể tướng, một lần khác là nhắm tới Thượng thư bộ Binh.

Trên thực tế, mục đích thật sự là để nhằm đánh lạc hướng và lẻn vào trong doanh trại của Ngự Lâm Quân.

Tuy rằng hai lần hành động đều thất bại, nhưng Thượng thư bộ Binh dưới trướng Tương vương đã bị giết chết rồi.

Từ đó về sau, văn võ bá quan dưới tay Tương vương đều vô cùng sợ hãi, có thể không ra ngoài thì sẽ không ra, nếu bắt buộc phải ra ngoài thì cũng sẽ phong tỏa con đường, để người hầu đi mở đường trước, sợ rằng thuốc nổ từ đâu bay ra sẽ làm hắn nổ tung.

Tương vương cũng vì việc đó mà mệt mỏi không thôi, hạ lệnh rà soát toàn thành tìm cho ra gián điệp Xuyên Thục.

Nhưng cuộc rà sát vẫn chưa kết thúc thì khinh khí cầu và phi thuyền đã tới rồi.

Tương vương rất tin tưởng chim ưng, cho rằng vụ nổ là lại do gián điệp Xuyên Thục gây chuyện, đang định ra lệnh cho Ngự Lâm Quân tăng cường rà soát thì Đại Thái giám hớt hải chạy đến.

“Bệ Hạ, không ổn rồi, Hải Đông Thanh bị khinh khí cầu Xuyên Thục nổ chết rồi!”

“Gì cơ?”

Tương vương nghe xong thì ngây dại.

Nếu nói Kim Phi vùng dậy, người đáng sợ nhất là ai, Tương vương tuyệt đối sẽ xếp vào top 3.

Tuy rằng ông ta chưa từng gặp Kim Phi, nhưng ông ta đã từng chặn đường Kim Phi trên đường từ Đông Hải trở về, hơn nữa địa bàn của ông ta ở phía Đông Nam của Xuyên Thục, bất kể là vì tình hình chung hay là hận thù cá nhân, Kim Phi đều sẽ tấn công ông ta đầu tiên, mà ngày này cũng không còn xa nữa.

Vì vậy nên khi Kim Phi trở về Xuyên Thục, Tương vương lập tức trốn vào trong núi, ngày ngày sống trong lo sợ.

Mãi cho đến khi người thuần hóa chim ưng cùng với Hải Đông Thanh xuất hiện, Tương vương tận mắt thấy nó xé toạc khinh khí cầu và phi thuyền, nỗi sợ trong lòng cuối cùng cũng được gỡ bỏ.

Vào thời điểm đó, Kim Phi bắt đầu đánh cường hào chia ruộng đất, trở thành cái gai trong mắt của giới địa chủ, đồng thời kết mối thù chết người với Đông Man, Đảng Hạng.

Người ta nói hai nắm đấm không giải quyết được bốn tay, theo như góc nhìn của Tương vương, không có phi thuyền và khinh khí cầu, Kim Phi sẽ bị mọi thế lực quý tộc tấn công.

Trên thực tế cũng như vậy, sau khi Đông Hải Thanh xuất hiện, tình thế của Xuyên Thục lập tức chuyển biến xấu.

Không chỉ thương hội dưới trướng Kim Phi bị mọi quý tộc Đại Khang nhắm tới, Tấn vương và Tần vương cũng là những người đầu tiên triển khai những cuộc tấn công vào địa bàn của Kim Phi.

Đông Man và Đảng Hạng cũng theo đó mà tới, công kích thành Du Quan và Hi Châu dưới trướng Kim Phi.

Đặc biệt là sau khi biết tin Kim Phi bị quân chinh chiến phía Nam của Đảng Hạng và quân Tần vương bao vậy tại kênh Hoàng Đồng, Tương vương càng thêm chắc nịch rằng Kim Phi lần này tiêu đời rồi.

Ông ta thậm chí còn đang cân nhắc rằng có nên đưa quân tới Xuyên Thục để giành chút lợi ích hay không.

Kết quả là ông ta còn chưa kịp cho quân tới Xuyên Thục thì tiêu cục Trấn Viễn đã đến đánh trước rồi.

Hơn nữa còn giết chết con vật hắn tin tưởng nhất - Hải Đông Thanh!

“Mau lên, thông báo cho Ngự Lâm Quân, lập tức tới đây hộ tống trẫm ra khỏi thành!”

Sau khi định thần lại, Tương vương lập tức ý thức được rằng không thể tiếp tục ở trong thành nữa, quay đầu chạy ra khỏi hầm an toàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK