Lạc Lan gật đầu, vừa định nói chuyện, bên cạnh đột nhiên truyền đến mấy tiếng cãi vã.
Quay lại thì thấy Mã Văn Húc đang cãi nhau với tướng quân nước K.
Ngay khi Lạc Lan và lão Uông đang chuẩn bị đi tới để xem tại sao họ lại cãi vã thì vị tướng này bất ngờ giơ tay tát vào mặt Mã Văn Húc.
Mã Văn Húc, người cũng là nhân viên hộ tống, theo phản xạ giơ tay lên chặn tay của đối phương.
Nước K chịu ảnh hưởng của văn hóa Đại Khang, địa vị của thương nhân cũng rất thấp, tướng quân không ngờ Mã Văn Húc lại dám ngăn cản mình. Ông ta giận dữ lại giơ chân định đá vào bụng Mã Văn Húc!
Kết quả là Mã Văn Húc lại né sang một bên.
Xung quanh ông ta có rất nhiều thuộc hạ, đối diện sườn đồi còn có thổ ty đang quan sát. Sau khi Mã Văn Húc né được hai đòn, sắc mặt ông ta có chút bất an, thẹn quá hoá giận rút đao ra khua về phía Mã Văn Húc.
Mã Văn Húc tay không tấc sắt nên không dám trực tiếp tấn công, chỉ có thể nhanh chóng rút lui để tránh tầm tấn công của tướng quân.
Lão Uông lao tới chặn đằng trước Mã Văn Húc, tức giận hét vào mặt tướng quân nước K: "Ông đang làm gì vậy?"
Nhưng tướng quân nước K căn bản không hiểu anh ta đang nói gì, mà cho dù có hiểu, ông ta cũng sẽ không quan tâm thương nhân này nghĩ gì. Thanh đao trong tay tiếp tục chém về phía trước không hề dừng lại.
Lão Uông nhanh chóng rút thanh đao quân dụng giấu trong quần ra khỏi chân để chống cự.
Tướng quân nước K này đi cùng với thổ ty, địa vị của ông ta cũng tương tự như Tần Minh ở bên cạnh Cửu công chúa. Tuy thân thủ của ông ta không bằng cao thủ hàng đầu như Bắc Thiên Tầm nhưng vẫn mạnh hơn nhân viên hộ tống bình thường.
Ông ta lại ra tay trong lúc tức giận, cứ nhát đao này lại hiểm hóc hơn nhát đao trước, lão Uông chỉ đỡ được vài chiêu rồi tay chân bắt đầu luống cuống.
Những binh lính khác xung quanh nhìn thấy tướng quân của mình đang đánh nhau với người khác thì cũng vội vàng chạy tới.
Lão Uông thấy vậy, ngẩng đầu gầm lên: "Ra tay!"
Các thành viên của đội viễn chinh vốn đã để mắt đến tình hình bên này từ lâu, vừa nhận được lệnh của lão Uông, họ đều rút đao hoặc dao găm từ trong chân ra và lao về phía binh lính nước K từ phía sau.
Từ thổ ty đến tướng quân đến binh lính bình thường của nước K, không ai ngờ được rằng thương nhân Đại Khang lại dám tấn công họ ở bến tàu, nên hầu như tất cả binh lính đều không phòng bị và bị các nhân viên hộ tống cắt cổ từ phía sau.
Chưa đầy nửa phút, phần lớn trong số hơn hai mươi binh sĩ do tướng quân nước K đưa đến đều bị giết, chỉ một số ít phản ứng nhanh chóng và may mắn thoát khỏi đòn đánh lén của các nhân viên hộ tống. Tuy nhiên, hầu như tất cả bọn họ đều bị thương và bị các nhân viên hộ tống bao vây rồi giết chết.
Tướng quân nước K cũng bị bao vây bởi một số nhân viên hộ tống. Tuy nhiên, do ông ta có thân thủ khá tốt và liều mạng chống trả, cho nên các nhận viên hộ tống nhất thời không thể bắt được ông ta. Thay vào đó, một nhân viên hộ tống đến quá gần nên bị đao của tướng quân nước K chém vào tay, suýt chút nữa thì cánh tay bị cắt đứt.
“Ông ta đang muốn liều mạng, tránh xa ra”, lão Uông hét lên, những nhân viên hộ tống lần lượt tản ra xung quanh.
Một nhân viên hộ tống lao đến đống ngũ cốc gần đó, lấy ra một chiếc nỏ từ trong túi ngũ cốc, lên nòng một cách rất thuần thục, rồi nhắm chuẩn về phía tướng quân nước K!
Phiu!
Mũi tên nỏ bay vụt qua, trúng cổ tướng quân nước K, sau đó xuyên qua cổ ông ta!
Tướng quân nước K vô thức đưa tay lên ôm cổ, trong mắt có sự tức giận và không cam lòng, nhưng nhiều nhất vẫn là biểu cảm không thể tin nổi.
Cho đến khi chết, ông ta vẫn không thể tin được rằng những thương nhân khá giả này lại dám tấn công và giết chết bọn họ ngay khi vừa mới xuất hiện!
Đây là một cuộc nổi loạn!
Trong suy nghĩ của vị tướng quân này, thương nhân luôn là những kẻ tham lam hèn hạ, ông ta muốn chém muốn giết thế nào cũng được. Ông ta thực sự không hiểu là ai đã cho những thương nhân này dũng khí để làm thế này!
Với tất cả sự tức giận và nghi ngờ này, ông ta dần dần mất đi ý thức.
Cảnh tượng này diễn ra quá nhanh. Lạc Lan mặc dù đứng sang một bên chứng kiến quá trình, nhưng phải đến khi tướng quân nước K ngã xuống, Lạc Lan mới phản ứng lại, nhanh chóng rút ra một cây nỏ cầm tay nhỏ từ bên hông, nhanh chóng bắn một mũi tên lên không trung!
Vút!
Với một tiếng xé gió, một mũi tên lớn bay lên không trung.