Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở thời đại này, bắt được cá voi là một sự kiện rầm rộ hiếm có, vì vậy đương nhiên Kim Phi sẽ không quên đám người Quan Hạ Nhi.

Sau khi trở về từ xưởng đóng thuyền số 1, Kim Phi đã về nhà một chuyến, gọi Quan Hạ Nhi tới, thậm chí còn phái người đi gọi đám người Đường Tiểu Bắc, Tả Phi Phi, Bắc Thiên Tâm và Khánh Mộ Lam đang bận việc ở bên ngoài.

Khi mọi người biết rằng đội đánh bắt đã bắt được một con cá siêu lớn còn lớn hơn cả chiếc thuyền thì tất cả đều bỏ công việc trên tay xuống và quay về xưởng đóng thuyền tập trung với Kim Phi để cùng đi hóng chuyện.

Lúc Kim Phi dẫn mọi người đến bãi biển thì trời đã chạng vạng tối rồi.

"Tiên sinh, ngài đã về rồi!" Trịnh Trì Viễn chỉ về mặt biển ở phía xa.

Kim Phi nheo mắt nhìn qua thì đúng là nhìn thấy trên mặt biển có vài cột khói.

Cầm kính viễn vọng lên nhìn xuống chỗ cột khói thì thấy những chiếc ca-nô của hạm đội hộ tống và đại đội đánh bắt đầu tiên.

Gần trăm chiếc thuyên đánh cá đang cùng nhau di chuyển, vẫn rất ngoạn mục.

Những cánh buồm màu trắng giống như rừng cây, đẩy những chiếc thuyền đánh cá chở đầy thuyền về.

Một số ca-nô có dây thừng dài ở đuôi, kéo theo hai bóng đen ở trong biển.

Khói đen và hơi nước trắng tỏa ra từ tất cả các ca-nô đều dày hơn bình thường rất nhiều, chứng tỏ động cơ của máy hơi nước đã hoạt động hết công suất rồi.

"Trời ơi, đó là Hải à? Nó thực sự còn lớn hơn một con thuyền!"

Quan Hạ Nhi đặt kính viên vọng xuống, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.

Cơ thể của hai con cá voi đúng là còn dài hơn cả tàu chiến hạm của thủy quân, nếu không phải đã bị bắn chết thì đừng nói là mấy chiếc ca-nô, cho dù số hiệu Kim Xuyên được đưa tới cũng chưa chắc đã có thể kéo được chúng nó.

Khánh Mộ Lam tặc lưỡi vài lần rồi hỏi: "Tiên sinh, cá ở trong biển đều lớn như thế ư?"

Ngay cả Đường Tiểu Bắc hiểu biết sâu rộng và Bắc Thiên Tâm vốn chưa bao giờ quan tâm đến những chuyện khác cũng quay đầu nhìn về phía Kim Phi.

"Sao có thể?" Kim Phi nói: "Cá voi là loài động vật lớn nhất được biết đến trên thế giới, hơn nữa cho dù là cá voi cũng được chia thành nhiều loại, không phải tất cả chúng đầu lớn như vậy!"

“Đây là loại gì?" Khánh Mộ Lam lại hỏi. "Ta cũng không biết,' Kim Phi thành thật lắc đầu.

Hầu như tất cả những gì y biết về cá voi đều đến từ "Thế giới động vật", hơn nữa vụn vặt như vậy, căn bản không thể xác định được hai con cá voi trong đội đánh bắt là loại cá voi nào.

Khánh Mộ Lam thấy Kim Phi không biết thì cô ấy không hỏi nữa mà giơ kính viễn vọng lên và chỉ về phía mặt biển.

Lúc này, hạm đội còn ở cách xa mấy dặm, nhìn thấy thật sự rất chấn động, khi hạm đội càng ngày càng đến gần, càng ngày càng có nhiều người tị nạn chú ý tới.

Ngay cả ngư dân trên bãi biển cũng hiếm khi nhìn thấy cá voi một lần, huống hồ là những người tị nạn chạy nạn từ nơi khác đến.

Thế là một truyền mười, mười truyền trăm, và càng ngày càng có nhiều người tị nạn biết đến.

Vừa lúc đến giờ ăn tối, có rất nhiều người tị nạn đến căng tin để nhận màn thầu, nên vội vã chạy tới bờ biển.

Khi hạm đội cập bến, người dân đã tập trung đông đúc trên bãi biển.

"Trời ơi, con cá này lớn quát" "Đây vẫn là cá à? Đây là một hòn đảo nhỏ đúng không?"

"Đội đánh bắt giỏi thật đấy, có thể bắt được con cá lớn như vậy!"

"Con cá lớn như vậy, con cá này đủ để cả xưởng của chúng ta ăn trong mấy ngày ấy nhỉ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK