Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người ở đó đều hiểu, sản lượng hơn bốn ngàn bảy trăm cân này có nghĩ là gì.

Trước tiên không hỏi đến sản lượng của lúa nước L và bắp, bí ngô thế nào, chỉ khoai tây là đã có thể giải quyết vấn đề khẩu phần lương thực quan trọng nhất luôn gây rối kìm hãm sự phát triển của Đại Khang, chắc chắn đáng với tên gọi điềm lành.

Theo lệ cũ, phát hiện điềm lành như vậy, cần lễ bái các vị thần trong trời đất, cảm tạ ân huệ của trời xanh, đồng thời thông báo cho thiên hạ.

Mặc dù người nên được cảm ơn nhất là Kim Phi, cùng nhân viên hộ tống và thủy thủ đã liều mạng trên số hiệu Thái Bình, nhưng nghi thức nên có cũng không thể thiếu.

Khoai tây trong ruộng thí nghiệm không chỉ có một mẫu này, mảnh ruộng thí nghiệm này sau núi làng Quan Gia, hơn nửa đều là khoai tây cả.

Tiếp đó, các binh phủ lại đào hết số khoai tây còn lại lên.

Qua tính toán, sản lượng khoai tây bình quân mỗi mẫu cũng đạt tới bốn ngàn năm trăm cân.

Mặc dù người dân bình thường không thể để tâm chăm sóc ruộng thí nghiệm như Ngụy Vô Nhai, cũng không thể cày mấy lần, càng không thể dùng nhiều phân bón như vậy, sản lượng cũng sẽ không cao như ruộng thí nghiệm, nhưng cho dù sản lượng chỉ được một nửa thậm chí là ba phần, thì sản lượng một mẫu cũng đạt tới ngàn cân rồi, vượt xa tất cả số lương thực của Đại Khang lúc trước.

Ngay khi có số liệu thống kế, không khí ở hiện trường lại trở nên sôi động.

“Thưởng!” Cửu công chúa phất tay: “Binh phủ hôm nay tham gia và đào ra, mỗi người được thưởng hai mươi lạng bạc!”

“Cảm ơn bệ hạ! Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

Các binh phủ hoan hô cảm ơn.

Trong lòng Kim Phi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra sản lượng của đợt khoai tây này vẫn có chênh lệch không nhỏ so với đời trước, sản lượng của rất nhiều đồng ruộng bình thường đời trước có thể đạt đến bốn năm ngàn cân, sản lượng trong ruộng thí nghiệm vượt qua hàng chục ngàn cân cũng không khó.

Nhưng nhân khẩu bây giờ của Đại Khang cũng không thể so với đời trời, sản lượng của khoai tây bây giờ đủ nuôi dưỡng rồi.

Giai đoạn sau y vẫn sẽ tiến hành chọn giống khoai tây, bồi dưỡng ra hạt giống tốt hơn, Kim Phi tin với tốc độ bồi dưỡng giống mới của Ngụy Vô Nhai, chắc chắn có thể vượt qua tốc độ tăng trưởng của nhân khẩu.

Vả lại còn có khoai lang, bí ngô, lúa nước L nữa.

Vấn đề lương thực luôn quấy nhiễu mình bấy lâu nay, cuối cùng cũng được giải quyết rồi!

“Tiên sinh, khoai tây này nên bảo quản thế nào?” Ngụy Vô Nhai hỏi.

Đợt khoai tây này chắc chắn phải giữ lại làm giống, nhưng ông ấy không biết nên bảo quản thế nào, nhỡ bảo quản không thỏa đáng làm hỏng mất, thì ông ấy sẽ thành tội nhân của Đại Khang mất.

“Bảo quản khoai tây rất đơn giản,” Kim Phi giải thích nói: “Tìm một chỗ khô mát đào một cái hầm đất, rải một tầng đất khô lên trên, rải một tầng khoai tây lên trên đất khô, sau đó lại rải một tầng đất khô lên trên khoai tây, rải từng tầng một là được, đợi khi nào cần dùng, thì đào chúng ra lại!”

“Được,” Ngụy Vô Nhai nhanh chóng ghi lại, sau đó chỉ vào giỏ tre bên cạnh hỏi: “Cái này bảo quản thế nào?”

Cho dù lúc các binh phủ đào ra rất cẩn thận, nhưng nhiều khoai tây như vậy vẫn có củ bị hư hỏng, số đặt trong giỏ tre này chính là những củ khoai tây bị vô tình làm hỏng đó.

Kim Phi ngó qua giỏ tre, lạnh nhạt nói: “Ăn đi!”

“Ăn?” Ngụy Vô Nhai hơi đau lòng: “Không có cách khác sao? Giỏ giống này, nếu trồng thêm một quý là có thể trở thành mười mấy giỏ đấy, ăn thì đáng tiếc quá.”

“Không còn cách nào, hư rồi thì không dễ bảo quản, không ăn cũng sẽ thối thôi.” Kim Phi lắc đầu.

“Được rồi,” Ngụy Vô Nhai dù đau lòng, cũng chỉ đành chấp nhận sự thật này.

“Ngụy tiên sinh, chúng ta có nhiều khoai tây như vậy rồi, không cần để ý tí cái này.” Kim Phi an ủi nói: “Bận cả ngày, tối tới nhà ta, ta sẽ cho ông nếm thử một nồi khoai tây thái sợi xào chua cay.”

Lần này không chỉ đưa mỗi loại cây lương thực như khoai tây, khoai lang từ châu Mỹ về, mà còn có rất nhiều rau, trong đó có trái ớt và cà chua mà Kim Phi luôn mong nhớ.


Mặc dù cà chua trồng vẫn chưa chín, nhưng đã lớn như quả óc chó rồi, chỗ nào mà quả kết quá dày, phải cắt tỉa lại, hái một ít quả và lá xuống, nếu không sẽ không lớn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK