Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nên sau đó Cửu công chúa xem như đó là một câu chuyện thần thoại.

Kết quả Kim Phi lại nói cách Đảng Hạng và phía tây Thổ Phiên vạn dặm có một thứ gọi là bông vải.

Cách xa hàng vạn dặm ngoài biển thì không với tới, nhưng có thể thử ở phía Tây Đảng Hạng và Thổ Phiên mà.

Điều này khiến Cửu công chúa vô cùng động lòng, đồng thời lại không chắc là thật hay giả.

“Tuyệt đối đáng tin, không có cao nhân chỉ dạy thì không có Kim Phi ta bây giờ”.

Kim Phi dứt khoát nói: “Hơn nữa dù điện hạ có tin hay không thì ta cũng sẽ làm. Khi tìm thấy bông vải đưa về thì điện hạ sẽ biết”.

“Tiên sinh, phía tây Đảng Hạng và Thổ Phiên còn có đất nước khác thật sao?”

Khánh Hâm Nghiêu nghi ngờ nói.

“Đương nhiên là có! Lần này đến Đông Hải, ta nghe người trong thủy quân Đông Hải nói những năm gần đây có rất nhiều cướp biển châu Âu xuất hiện thường xuyên, nếu Khánh đại nhân không tin thì cứ về gặp Ngụy đại nhân, hỏi thử là biết”.

“Bổn cung từng nhìn thấy người châu Âu mà tiên sinh nói trong tấu chương”, Cửu công chúa nói: “Trong tấu chương nói họ đều có tóc vàng và mắt xanh, thật vậy sao?”

“Đúng thế”, Kim Phi: “Cao nhân gọi vùng đất của chúng ta là lục địa Á-Âu, chúng ta ở phía đông của lục địa, người châu Âu ở phía tây của lục địa. Cao nhân nói ở đó cũng có giao tranh liên tục, bây giờ cũng không biết tình hình thế nào”.

Quá trình lịch sử của Đại Khang hoàn toàn khác với kiếp trước, Kim Phi không rõ tình hình hiện tại ở châu Âu như thế nào.

“Vậy ngoài Á Âu, còn có… lục địa và quốc gia nào khác không?”

Khánh Hâm Nghiêu lại hỏi.

"Đương nhiên có rồi."

Kim Phi nói: "Thế giới rất rộng lớn, Đại Khang chỉ chiếm một góc nhỏ trong đó mà thôi."

"Đại Khang chỉ chiếm một góc thôi hả?"

Cửu công chúa hơi cau mày.

Khánh Lâm Nghiêu cũng vội vàng ra hiệu cho hộ vệ đóng cửa lại.

Mặc dù Đại Khang không có câu nói khắp trời đất đều thuộc về vua, nhưng vẫn có tư tưởng thiên triều thượng quốc.

Trong suy nghĩ của những người thống trị kế tiếp của Đại Khang, họ đều là người có thẩm quyền nhất thiên hạ.

Dĩ nhiên, lúc này các nhà cầm quyền châu Âu có thể cũng đã nghĩ như vậy.

Dẫu sao, bọn họ biết thế giới có hạn, có lẽ chỉ có đất nước của chính bọn họ và những khu vực xung quanh.

Kim Phi nói Đại Khang chỉ chiếm một góc thế giới, nếu bị ai đó giải thích một cách ác ý, có lẽ sẽ mắng y có ý đồ xấu.

Thân là một thành viên của hoàng thất, Cửu công chúa cũng không thích giọng điệu khinh thường hoàng thất này của Kim Phi.

Nhưng sau đó cô ấy kìm nén sự bất mãn này lại, mỉm cười hỏi: "Tiên sinh không thể nói như vậy được, ngoài Đại Khang và Châu Âu ngài vừa mới nói ra, trên thế giới này còn có những quốc gia nào khác nữa?"

"Đại Lưu, ngươi quay về thương hội, mang cái hộp đen trên giá sách của ta tới đây!"

Kim Phi hét lớn ra bên ngoài.

"Vâng!"

Đại Lưu đang canh trong sân nhanh chóng trả lời, xoay người chạy đi.

"Mọi người hãy chờ một chút, đợi Đại Lưu mang đồ tới đây, thì nói chuyện sẽ đơn giản hơn."

Thương hội Kim Phi cách Khánh phủ không xa, Đại Lưu lại cưỡi ngựa, rất nhanh sau đó đã mang theo một cái hộp đen quay lại.

Cùng vào nhà với Đại Lưu còn có Ngụy Đại Đồng và Thấm Nhi nữa.

"Hạ quan bái kiến điện hạ, bái kiến Khánh phu nhân, bái kiến Kim tiên sinh, bái kiến Khánh tiểu thư."

Ngụy Đại Đồng hành lễ với người trong phòng, kể cả Khánh Mộ Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK