“Tiên sinh, sao giờ ngài đã đến rồi?”, quản đốc đi đến hỏi.
“Nghe Hồng công tử nói thuyền bọc thép đã xong, ta đến xem thử”, Kim Phi hỏi: “Động cơ vận hành thế nào?”
“Máy hơi nước này là máy tiên tiến nhất của xưởng thép. chúng ta, tất nhiên không có vấn đề gì rồi”.
Quản đốc vỗ ngực, sau đó hỏi: “Nồi hơi mới dừng không lâu, bây giờ nước vẫn chưa nguội, tiên sinh muốn kiểm tra thử không?”
'Trăm nghe không bằng một thấy, Kim Phi đến đây là để kiểm tra máy hơi nước nên gật đầu nói: “Vậy vất vả cho mọi người rồi
“Không sao, đều là việc bọn ta nên làm”, quản đốc lập tức nói với công nhân: “Các huynh đệ, tiên sinh muốn kiểm tra thuyền bọc thép, mọi người đều khởi động đi”.
“Được!”
Các công nhân đáp một tiếng, sau đó mọi người chạy. đến vị trí của mình.
Chẳng mấy chốc, nhiệt độ trong khoang động cơ lại tăng lên mấy độ, vài giọt mồ hôi đã xuất hiện, sau đó rơi xuống.
Mười phút sau, tiếng thải khí phát ra từ nồi hơi vang lên, sau đó máy hơi nước từ từ bắt đầu quay, mỗi lúc một nhanh hơn.
Ngày càng có nhiều máy hơi nước được sản xuất, các thiết bị liên quan như máy tiện cũng không ngừng được nâng cấp, bây giờ kỹ thuật chế tạo máy hơi nước trong xưởng thép đã rất thành thục rồi.
Thuyền bọc thép được sử dụng cho những chuyến đi dài nên máy hơi nước này do chính Kim Phi thiết kế và kiểm định, được coi là máy hơi nước tiên tiến nhất trong xưởng thép hiện nay, vật liệu sử dụng cũng là loại tốt nhất.
Mấy phút sau nữa, tốc độ của máy hơi nước dần trở nên ổn định, sau đó bánh đà cũng nhanh chóng vận hành.
Lúc này, quần áo trên người Kim Phi đã ướt đẫm mồ hôi, nếu ở lại lâu hơn, e là y sẽ bị cảm nắng, hơn nữa cũng không thể chỉ kiểm tra khoang động cơ, sau khi xác nhận máy hơi nước hoạt động bình thường, Kim Phi dẫn mấy người Thiết Chùy rời khỏi khoang động cơ.
Ở trong khoang động cơ chưa đầy nửa giờ, Kim Phi đã cảm thấy tức ngực khó thở, đầu hơi choáng váng.
Đi vào hành lang, Kim Phi lập tức vịn vào tường thở hổn hển.
Thật ra không khí trong hành lang khoang tàu cũng không quá thoáng, nhiệt độ cũng rất cao, nhưng đã thoải mái hơn khoang động cơ.
Những cận vệ mặc áo giáp lụa mềm như Thiết Chùy thậm chí còn thảm hơn Kim Phi, hầu như tóc của mọi người đều nhỏ nước như thể vừa mới được gội đầu.
Nếu không phải vẫn còn nhiệm vụ, phải kiên trì thì lúc nấy Thiết Chùy đã cởi sạch rồi.
Cách cửa khoang động cơ không xa có một hồ nước, ống nước trên đó liên tục phun ra nước lạnh, phía dưới còn có ống thoát nước liên tục xả nước, giữ cho hồ nước sạch sẽ và ấm áp.
Hồ nước này chuyên dùng để hạ nhiệt độ cho các công nhân trong khoang động cơ, trước đó Thiết Chùy cũng thường làm việc trong khoang tàu với Kim Phi nên anh ta biết nơi này.
Nói với Kim Phi một tiếng, sau đó anh ta chạy thẳng đến hồ nước, cũng không thèm cởi quần áo đã nhảy vào trong hồ.
Các cận vệ khác cũng làm theo, chạy đến bên hồ nước.
Thật ra có cởi đồ hay không cũng như nhau, dù sao cũng đã ướt đẫm cả rồi.
Kim Phi không mặc áo giáp trong, y khỏe hơn mấy người Thiết Chùy, cũng không muốn chen chúc trong hồ nước với một đám đàn ông nên y đi đến cạnh ống nước, lấy một chậu nước lạnh rồi đổ từ trên đầu xuống.
Xối liên tiếp bốn chậu nước lạnh như thế, Kim Phi mới khôi phục.
Sau đó y cũng không thèm thay quần áo, gọi mấy người Thiết Chùy tới, dẫn họ bắt đầu kiểm tra hệ thống động cơ của thuyền bọc thép.
Mặc dù trong khoang rất nóng, nhưng Kim Phi kiểm tra vô cùng cẩn thận.
Bắt đầu từ khoang động cơ trong khoang tàu kiểm tra đến khoang truyền tải động cơ ở đuôi tàu.
Khả năng phát điện của máy hơi nước trong khoang động cơ được truyền qua một loạt bánh răng và thanh nối, cuối cùng truyền tới đây, sau đó nối với chân vịt bên ngoài thông qua một trục thép to dày bằng bắp chân.
Sau khi kiểm tra trục dẫn của chân vịt trong khoang tàu, xác nhận không có vấn đề gì, Kim Phi mới rời khỏi khoang tàu, đi xuống boong tàu bằng cầu thang.
Đến đuôi tàu, ngẩng đầu lên nhìn chân vịt. Lúc này, thuyền bọc thép đã ở trên mặt đất, vị trí của chân vịt đặt ở độ cao ngang tầm hai người, có lực quay rất mạnh, phát ra âm thanh vù vù.
“Nghe Hồng công tử nói thuyền bọc thép đã xong, ta đến xem thử”, Kim Phi hỏi: “Động cơ vận hành thế nào?”
“Máy hơi nước này là máy tiên tiến nhất của xưởng thép. chúng ta, tất nhiên không có vấn đề gì rồi”.
Quản đốc vỗ ngực, sau đó hỏi: “Nồi hơi mới dừng không lâu, bây giờ nước vẫn chưa nguội, tiên sinh muốn kiểm tra thử không?”
'Trăm nghe không bằng một thấy, Kim Phi đến đây là để kiểm tra máy hơi nước nên gật đầu nói: “Vậy vất vả cho mọi người rồi
“Không sao, đều là việc bọn ta nên làm”, quản đốc lập tức nói với công nhân: “Các huynh đệ, tiên sinh muốn kiểm tra thuyền bọc thép, mọi người đều khởi động đi”.
“Được!”
Các công nhân đáp một tiếng, sau đó mọi người chạy. đến vị trí của mình.
Chẳng mấy chốc, nhiệt độ trong khoang động cơ lại tăng lên mấy độ, vài giọt mồ hôi đã xuất hiện, sau đó rơi xuống.
Mười phút sau, tiếng thải khí phát ra từ nồi hơi vang lên, sau đó máy hơi nước từ từ bắt đầu quay, mỗi lúc một nhanh hơn.
Ngày càng có nhiều máy hơi nước được sản xuất, các thiết bị liên quan như máy tiện cũng không ngừng được nâng cấp, bây giờ kỹ thuật chế tạo máy hơi nước trong xưởng thép đã rất thành thục rồi.
Thuyền bọc thép được sử dụng cho những chuyến đi dài nên máy hơi nước này do chính Kim Phi thiết kế và kiểm định, được coi là máy hơi nước tiên tiến nhất trong xưởng thép hiện nay, vật liệu sử dụng cũng là loại tốt nhất.
Mấy phút sau nữa, tốc độ của máy hơi nước dần trở nên ổn định, sau đó bánh đà cũng nhanh chóng vận hành.
Lúc này, quần áo trên người Kim Phi đã ướt đẫm mồ hôi, nếu ở lại lâu hơn, e là y sẽ bị cảm nắng, hơn nữa cũng không thể chỉ kiểm tra khoang động cơ, sau khi xác nhận máy hơi nước hoạt động bình thường, Kim Phi dẫn mấy người Thiết Chùy rời khỏi khoang động cơ.
Ở trong khoang động cơ chưa đầy nửa giờ, Kim Phi đã cảm thấy tức ngực khó thở, đầu hơi choáng váng.
Đi vào hành lang, Kim Phi lập tức vịn vào tường thở hổn hển.
Thật ra không khí trong hành lang khoang tàu cũng không quá thoáng, nhiệt độ cũng rất cao, nhưng đã thoải mái hơn khoang động cơ.
Những cận vệ mặc áo giáp lụa mềm như Thiết Chùy thậm chí còn thảm hơn Kim Phi, hầu như tóc của mọi người đều nhỏ nước như thể vừa mới được gội đầu.
Nếu không phải vẫn còn nhiệm vụ, phải kiên trì thì lúc nấy Thiết Chùy đã cởi sạch rồi.
Cách cửa khoang động cơ không xa có một hồ nước, ống nước trên đó liên tục phun ra nước lạnh, phía dưới còn có ống thoát nước liên tục xả nước, giữ cho hồ nước sạch sẽ và ấm áp.
Hồ nước này chuyên dùng để hạ nhiệt độ cho các công nhân trong khoang động cơ, trước đó Thiết Chùy cũng thường làm việc trong khoang tàu với Kim Phi nên anh ta biết nơi này.
Nói với Kim Phi một tiếng, sau đó anh ta chạy thẳng đến hồ nước, cũng không thèm cởi quần áo đã nhảy vào trong hồ.
Các cận vệ khác cũng làm theo, chạy đến bên hồ nước.
Thật ra có cởi đồ hay không cũng như nhau, dù sao cũng đã ướt đẫm cả rồi.
Kim Phi không mặc áo giáp trong, y khỏe hơn mấy người Thiết Chùy, cũng không muốn chen chúc trong hồ nước với một đám đàn ông nên y đi đến cạnh ống nước, lấy một chậu nước lạnh rồi đổ từ trên đầu xuống.
Xối liên tiếp bốn chậu nước lạnh như thế, Kim Phi mới khôi phục.
Sau đó y cũng không thèm thay quần áo, gọi mấy người Thiết Chùy tới, dẫn họ bắt đầu kiểm tra hệ thống động cơ của thuyền bọc thép.
Mặc dù trong khoang rất nóng, nhưng Kim Phi kiểm tra vô cùng cẩn thận.
Bắt đầu từ khoang động cơ trong khoang tàu kiểm tra đến khoang truyền tải động cơ ở đuôi tàu.
Khả năng phát điện của máy hơi nước trong khoang động cơ được truyền qua một loạt bánh răng và thanh nối, cuối cùng truyền tới đây, sau đó nối với chân vịt bên ngoài thông qua một trục thép to dày bằng bắp chân.
Sau khi kiểm tra trục dẫn của chân vịt trong khoang tàu, xác nhận không có vấn đề gì, Kim Phi mới rời khỏi khoang tàu, đi xuống boong tàu bằng cầu thang.
Đến đuôi tàu, ngẩng đầu lên nhìn chân vịt. Lúc này, thuyền bọc thép đã ở trên mặt đất, vị trí của chân vịt đặt ở độ cao ngang tầm hai người, có lực quay rất mạnh, phát ra âm thanh vù vù.